Không còn cảm giác buồn chán khi đi thuyền như ngày xưa, Sở Mộ trở thành trung tâm bàn tán.
Chớp mắt lại qua gần ba tháng, đứng ở đầu thuyền Số Hiệu Kim Giao loáng thoáng thấy bóng đen đằng trước. Đám người biết đó là đường nét đất liền, Trung Ương Chủ Kiếm Vực gần ngay trước mắt.
Sở Mộ phất tay, có khí xoay quanh trong lòng bàn tay, đó là vòng xoáy linh khí màu trắng kêu vù vù, sắc trắng chiếm chín phần.
Điều này đại biểu trình độ khống chế linh khí thiên địa của Sở Mộ đến chín phần, kém một phần là đến một thành viên mãn.
Sở Mộ siết tay lại, vòng xoáy linh khí tán loạn hóa thành từng luồng khói trắng như linh xà lòn qua kẽ tay. Mắt Sở Mộ lóe tia sáng như kiếm vô hình chém vào hư không, mơ hồ có thể cắt vạn vật.
Kiếm ý... hai thành!
Cảng Trung Ương Chủ Kiếm Vực to lớn hùng vĩ hơn cảng ở Đông Kiếm Vực, các loại phương tiện bày bố hơn hẳn cảng Đông Kiếm Vực, người đi qua lại càng dày đặc hơn, phồn hoa hơn cảng Đông Kiếm Vực gấp mấy lần.
Khi người trên Số Hiệu Kim Giao bước xuống bến, tận đáy lòng sinh ra cảm giác như từ thành trấn nhỏ vào thành phố lớn, không khí mang đến trùng kích làm thẩn thờ.
Mắt Sở Mộ lóe tia kinh thán:
- Không uổng là Trung Ương Chủ Kiếm Vực.
Trước kia chưa đặt chân lên mảnh đất Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì Sở Mộ chỉ cảm nhận được linh khí thiên địa đậm hơn Đông Kiếm Vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976960/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.