- Lục Nguyên! Lục Nguyên! Lục Nguyên!
- Sở Mộ! Sở Mộ! Sở Mộ!
- Lục Nguyên chắc chắn sẽ thắng!
- Vớ vẩn, không chừng là Sở Mộ thắng!
- Không thể nào! Sở Mộ lợi hại thật nhưng phải xem đó là so với ai. Ngạo Hành Vân đã lĩnh ngộ kiếm ý thì chắc chắn Lục Nguyên cũng biết. Dù chỉ một phần kiếm ý thì uy lực mạnh hơn kiếm thế chi cực nhiều, Sở Mộ trăm phần trăm không đấu lại Lục Nguyên!
- Nói đúng, một người là Phá Thiên một người là Chấn Thiên, chắc chắn Phá Thiên lợi hại hơn.
Trong trăm vạn khán giả có một số là người hâm mộ của Sở Mộ nhưng còn chưa quá cuồng, nên bọn họ không thể cãi lại. Bọn họ cảm thấy đúng là Sở Mộ không đánh lại Lục Nguyên, dù rằng lòng không muốn thừa nhận.
- Ngươi có nghe không? Giọng nói của họ.
Lục Nguyên đứng đối diện Sở Mộ, mỉm cười nhìn hắn:
- Ngươi không đánh lại ta, khuyên ngươi đừng tự chuốc nhục.
Sở Mộ buồn cười hỏi:
- Chưa đánh sao ngươi biết ta không đấu lại ngươi?
Lục Nguyên chậm rãi nói:
- Ngươi liên tục thắng mười ba trận đi đến hiện giờ đã rất bất ngờ, nghe nói ngươi trở thành Kiếm Hào mới chỉ ba năm đã có thực lực như vậy là thiên phú rất giỏi. Cho ngươi thêm vài năm có thể có thể khiến ta nhìn thẳng.
Giọng nói tràn đầy tự tin, trên cao nhìn xuống người:
- Ngươi là hạng người tâm chí kiên nghị, không thì đã chẳng được thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976934/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.