Chương trước
Chương sau
Từ khi Thiên Nguyên kiếm khí, đạt tới Khí Hải Cảnh tiểu thành, lại phân giải Thiên Nguyên kiếm khí, cả quá trình này diễn ra vô cùng thống khổ giống như đem vô số đao nhọn cắt đứt kinh mạch.

Cũng may Sở Mộ đã luyện thành Thiên Hoang Kiếm Thế tầng thứ nhất mới có thể tiếp nhận được loại thống khổ này, sau một canh giờ, Sở Mộ cũng thành công phân giải Thiên Nguyên kiếm khí.

Không thể tưởng tượng được, nếu như hắn không luyện thành Thiên Hoang Kiếm Thể, độ cứng của kinh mạch đã tăng gấp mười lần thì quá trình thống khổ như vậy đúng là sống không bằng chết.

Khó trách tu vi càng cao kiếm giả càng không muốn chuyển tu kiếm khí quyết, trừ phi chính bản thân đã từng chuyển tu kiếm khí quyết nhiều lần, nếu không loại thống khổ này nhẹ thì khống khổ không chịu nổi, nặng thì không chịu nổi hôn mê.

Một khi hôn mê khi phân giải kiếm khí, bản thân sẽ không thể điều khiển được, lúc đó cho dù có không chế thì kinh mạch cũng bị hủy, đan điền cũng tan nát trở thành một phế nhân.

Hung hiểm trong đó không phải chỉ một hai lời nói rõ ràng được.

Kiếm khí tan đi, sắc mặt Sở Mộ tái nhợt, ánh mắt có phần mệt mỏi nhưng đồng tử lại tỏa sáng một cách dị thường, bởi vì khi Thiên Nguyên kiếm khí mất đi cũng là lúc hắn hoàn thành bước đầu tiên trong Thiên Hoang Kiếm Khí Quyết.

Trong đan điền lúc này không còn sót lại chút kiếm khí nào, tiếp tục chiếu theo kiếm khí quyết trong Thiên Hoang Kiếm Khí Quyết sẽ ngưng tụ ra một đám Thiên Hoang kiếm khí.

Bước đầu đều tương đối khó khắn, Sở Mộ cũng không nóng vội, việc phân giai Thiên Nguyên kiếm khí toàn thân khiến hắn thực sự mệt mỏi, cho nên Sở Mộ muốn nằm ngủ một giấc rồi nói sau.

Tiếp đến, Sở Mộ mỗi ngày đều bớt thời gian tu luyện Thiên Hoang kiếm khí trong Luyện Khí Thiên, hơn nữa hai tay đều nắm một khối Thiên Hoang thạch hạ phẩm.

Bên trên Thiên Hoang Kiếm Điển có ghi lại một câu, Thiên Hoang thạch có thể phụ trợ tu luyện Thiên Hoang kiếm khí giống như linh thạch có thể phụ trợ tu luyện kiếm khí.

Ngoài thời gian tu luyện Thiên Hoang kiếm khí ra, dùng hai canh giờ để tu luyện các loại kiếm thuật cơ sở. Đợi kiểm thuật ổn định, liền dùng hai canh giờ tiến vào tàng thư điện tăng trưởng kiến thức, bốn canh giờ dùng tìm hiểu kiếm đạo trong ngộ kiếm điện, hắn lại dùng hai canh giờ cuối cùng nghỉ ngơi.

Ba ngày sau đó, trong đan điền Sở Mộ lại một lần nữa ngưng tụ ra một đám kiếm khí, sợi kiếm khí này hiện ra màu vàng dẻo dai, trong kiếm khí mang theo khí tức hoang vu, còn có một tia khí tức sánh vai cùng thiên địa, khí tức này bao phủ đan điền Sở Mộ.

Tuy là một đám Thiên Hoang kiếm khí rất nhỏ, nhưng Sở Mộ có thể cảm nhận được một tia kiếm khí này ngưng tụ vượt xa Thiên Nguyên kiếm khí, dùng ý niệm điều động một đám Thiên Hoang kiếm khí xuất hiện trên ngón tay, Sở Mộ điều khiển nó biến hóa hình dáng linh hoạt tới cực điểm.

Độ tinh thuần đã vượt xa Thiên Nguyên kiếm khí, uy lực Thiên Nguyên kiếm khí không sánh bằng, không hổ là kiếm khí quyết Địa cấp cực phẩm.

Sở Mộ nghĩ thầm, trên mặt đã lộ rõ thần sắc vui vẻ.

Khi ngưng tụ luồng Thiên Hoang kiếm khí đầu tiên, hắn phải ngưng tụ thêm nhiều Thiên Hoang kiếm khí hơn nữa, từ đó nhét đầy vào trong đan điền, khôi phục tu vi kiếm khí Khí Hải Cảnh.

Bởi vì Thiên Hoang kiếm khí có độ tinh thuần rất cao, bởi vậy tốc độ ngưng tụ Thiên Hoang kiếm khí thấp hơn Thiên Nguyên kiếm khí, Sở Mộ hao tốn càng nhiều thời gian hơn trước, cũng may hắn quyết định tĩnh tu trong nơi này thời gain dài.

Rất nhanh, thời gian một tháng trôi qua.

Sở Mộ đã bắt đầu cảm nhận được ý tứ từ lời nói của Còng lão, hắn có thể chịu đựng được bao lâu, bởi hắn cảm giác được, càng ở nơi này thời gian càng dài thì áp lực tinh thần càng lớn.

Dường như nơi này tồn tại một loại uy áp tăng cường, một tháng sẽ tăng cường gấp hai lần.

Nếu đổi thành Kiếm Hào khác, loại uy áp nhằm vào tinh thần này nhất định khiến bọn hắn khó chịu không thoải mái, không thể không rời đi, nhưng đối với Sở Mộ mà nói, loại uy áp này chỉ để cho hắn cảm giác không khỏe, lại không tạo thành áp bách với hắn.

Bất quá uy áp mỗi ngày đều tăng cường, có lẽ một ngày nào đó sẽ làm cho Sở Mộ không cách nào thừa nhận.

Ngộ kiếm điện chỉ nhỏ vẻn vẹn bằng một cánh cửa của phân điện, đồng dạng cao hai mươi mét, tổng cộng có tám mặt tường. mỗi một mặt tường đều có vết kiếm, chúng nằm ở khắp nơii.

Những vết kiếm này có dài có ngắn có thô có mảnh có cao có thấp, hơn nữa xem ra cũng không phải xuất phát từ một người.

Bởi vì trên những vết kiếm này đều mang theo một phần khí tức bất đồng.

Người dùng kiếm khác nhau, tu luyện công pháp và kiếm thuật khác nhau, sử dụng kiếm khí khác nhau…, bất luận có điểm nào khác nhau cũng tạo thành vết kiếm khác nhau.

Điểm này chỉ nhìn từ bên ngoài vào nhất định không thấy được, chỉ có cảm nhận từ trong khí tức của chúng.

Trải qua một tháng tìm hiểu, Sở Mộ đã sớm biết rõ các vết kiếm trong ngộ kiếm điện một phần là do vị tiền bối cao nhân lưu lại, chỉ sợ có Kiếm Vương, cũng có Kiếm Tôn, còn lại là Kiếm Hào lưu lại, nghĩ đến hẳn là những Kiếm Hào vào đây nhận bồi dưỡng lưu lại.

Bởi vì ý định bồi dưỡng một thời gian dài, Sở Mộ bắt đầu tìm hiểu từ những khí tức Kiếm Hào yếu nhất, lờ mờ nhận ra người nào đang luyện kiếm pháp nào.

Loại kinh nghiệm này hắn từng trải qua tại địa hoang lâu tầng thứ tám, giúp Sở Mộ tiết kiệm nửa năm công lực, một lần hành động liền đem kiếm thế luyện thành viên mãn đỉnh phong, nhưng ở chỗ này một tháng, kiếm thế của Sở Mộ lại không có một chút tiến triển nào.

Hắn biết rõ, kiếm thế đạt tới viên mãn đỉnh phòng về sau muốn tăng lên vô cùng khó khăn, còn khó gắp ngàn lần vạn lần so với trước kia, vô số kiếm giả đã bị nhốt tại kiếm thế viễn mãn đỉnh phong cả đời không đột phá được, thậm chí một chút tiến bộ cũng không có, cuối cùng chỉ để lại nuối tiếc.

Bởi vậy Sở Mộ cũng không nóng nảy, thông qua tàng thư tịch điển, hắn biết rõ, cảnh giới cuối cùng của kiếm đạo chính là kiếm ý, nhưng trước khi lĩnh ngộ ra kiếm ý thì còn một bước phải đi, bước kia chính là kiếm thế chi cực.

Chỉ có đạt tới kiếm thế chi cực mới có cơ hội lĩnh ngộ kiếm ý, đây chính là quy tắc của kiếm đạo.

Mỗi lần tu luyện là một lần tìm hiểu, cho dù kiếm thế không có tiến triển nhưng Thiên Hoang kiếm khí trong đan điền của Sở Mộ ngày một nhiều, tu vi cũng từ Kiếm Khí Cảnh đột phá đến Hóa Khí Cảnh, còn không ngừng tăng lên.

Từng khối Thiên Hoang thạch bị tiêu hao, cũng may hắn đạt được hơn vạn Thiên Hoang thạch, hiện tại đủ cho hắn tiêu dao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.