Yên tĩnh im ắng, chỉ có gió lạnh rít gào
Qua mười hô hấp mới có kiếm giả bước tập tễnh đi tới thành Hám Yêu, bước chân đạp lên huyết nhục mơ hồ và máu tươi phát ra âm thanh xoạt xoat, người bình thường sẽ sởn gai óc khi nghe thấy.
Kiếm khí nhuốm máu, trên thân kiếm nhuộm đỏ một tầng huyết tinh, cho dù dùng sức vung mạnh cũng không hết.
Sát khí nồng đậm bao phủ bốn phía, mỗi một kiếm giả đứng đó sinh ra sát khí kinh thiên động địa. Tầng mây đen trên bầu trời bị kích phá.
Âm thanh xoạt xoạt không ngừng vang lên, mỗi một kiếm giả đều quay người lên bùn máu thi thể yêu thú và kiếm giả đi về thành Hám Yêu.
Mặt đất đầy bùn máu và thi thể, có đại lượng yêu hạch và không gian oản luân của kiếm giả không gian chết trận, đó là tài phú cực lớn, nếu là lúc bình thường, có lẽ kiếm giả sẽ tranh đoạt nhưng hiện tại không ai động.
Không phải bọn họ quên, mà là hiện tại rất mệt mỏi, mệt mỏi từ thân thể, mệt mỏi tận tâm hồn, tinh thần đau đớn. Sâu trong linh hồn còn có chấn động không gì sánh kịp, bọn họ tôn trọng những người đã chết.
Hiện tại bọn họ chỉ muốn nghỉ ngơi.
Nếu như không nghỉ ngơi thật tốt, tiêu trừ tất cả mệt mỏi trên người, chỉ sợ bọn họ sẽ sinh ra tâm ma trong lòng, từ đó sẽ tạo thành bất lợi trong tu hành.
Toàn thân đầy huyết tương, chỉ có số ít kiếm giả còn bảo trì sạch sẽ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976879/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.