Chương trước
Chương sau
Dương chấp sự tiếp tục nói:

- Bản thương hội có cung cấp phục vụ giao hàng, không biết khách nhân muốn đưa Phong Dực Yêu Long tới nơi nào?

- Không cần, cho nó ăn giải dược đi.

Sở Mộ lắc đầu lên tiếng nói ra.

- Khách nhân, ngàn vạn không được, một khi phục dụng giải dược, Phong Dực Yêu Long sẽ khôi phục trong một phút, đến lúc đó lồng sắt không thể trói buộc nó.

Dương chấp sự kinh hãi, ba kiếm giả Hồng Y Hội cười nhạo.

- Yên tâm.

Sở Mộ cầm Phong Thú Châu ra ngoài.

- Thì ra khách nhân có Phong Thú Châu, khó trách.

Dương chấp sự khẽ giật mình, tiếp theo bừng tỉnh đại ngộ nói ra, vội vàng quay người đi tới lồng sắt cầm đan dược đưa cho Phong Dực Yêu Long ăn, mà ba kiếm giả Hồng Y Hội nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, đáy mắt xuất hiện hào quang sáng ngời.

Ba gia hỏa này có tu vi kiếm khí Hóa Khí viên mãn, trước kia Sở Mộ không đặt vào trong mắt, hiện tại càng không đặt vào mắt, có lẽ sau khi thực lực tăng lên, bản thân càng tự tin, trước kia hắn làm việc gì cũng cẩn thận từng chút, hiện tại không cần thiết phải làm như vậy.

Huống chi ba tên gia hỏa này muốn lưu Sở Mộ lại chính là chê cười, có lẽ bọn chúng đang cười nhạo Sở Mộ ngốc, alij dám hiển lộ tài phú trước mặt bọn chúng, thật tình không biết Sở Mộ hoàn toàn không đặt chúng vào trong mắt, chẳng thèm quan tâm.

Mỗi Phong Thú Châu đều có một bí pháp khởi động, Sở Mộ đã sớm nắm giữ, hắn rót kiếm khí vào trong Phong Thú Châu, lúc này Phong Thú Châu sáng sinh ra hào quang sáng ngời.

Ba người Hồng Y Hội chỉ nghe nói về Phong Thú Châu nhưng chưa bao giờ nhìn thấy lần nào, biết rõ thứ này thập phần trân quý, bởi vậy chúng nhìn chằm chằm vào bảo vật, tuy Dương chấp sự cũng nhìn thấy nhưng không nhiều, ánh mắt hắn nhìn không rời mắt, càng không cần nói điếm tiểu nhị, hắn chưa bao giờ gặp qua.

Hào quang Phong Thú Châu hình thành một khe hở bắn vào Phong Dực Yêu Long trong lồng sắt, khe hở này nhanh chóng bành trướng, thời điểm tiếp xúc Phong Dực Yêu Long, khe hở càng lớn, hào quang bao phủ toàn thân Phong Dực Yêu Long vào trong.

Dường như biết rõ kết cục của mình, Phong Dực Yêu Long lại giãy dụa, đáng tiếc giải dược chưa phát huy hiệu quả, Phong Dực Yêu Long hơi giãy dụa nhưng không thể nhúc nhích nhiều.

Xác suất phong thú của Phong Thú Châu cùng một nhịp thở với đẳng cấp yêu thú và thực lực người sử dụng, nếu dùng Phong Thú Châu trung phẩm phong yêu thú đê cấp sẽ dễ dàng không tốn sức.

Nhưng nếu một kiếm giả tu vi Khí Hải Cảnh tiểu thành phong ấn một con yêu thú trung cấp trung giai, độ khó sẽ không nhỏ, chỉ có ba thành xác suất thành công, cho nên kiếm giả khi phong thú thường làm yêu thú bị suy yếu, ví dụ như đả thương các loại thủ đoạn.

Sở Mộ có tu vi kiếm khí Khí Hải Cảnh tiểu thành nhưng lực lượng linh hồn cực kỳ cường đại, thực lực chân chánh không thua kém gì kiếm giả tu vi kiếm khí Khí Hải Cảnh viên mãn, cho dù Phong Dực Yêu Long thời kỳ toàn thịnh cũng bị Sở Mộ phong thú thành công, huống chi nó còn bị suy yếu tới mức này.

Lúc khe hở trên Phong Thú Châu bao phủ Phong Dực Yêu Long hoàn toàn, ngay sau đó khe hở trói buộc toàn thân Phong Dực Yêu Long, Phong Dực Yêu Long không thể giãy dụa khỏi trói buộc, toàn thân nó xuất hiện hào quang màu xanh, ngay sau đó trong ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người, thân thể khổng lồ của Phong Dực Yêu Long co rút thu nhỏ thật nhanh, hóa thành đạo hào quang màu xanh bay vào trong Phong Thú Châu.

Vèo, hào quang màu xanh biến mất trong Phong Thú Châu, Phong Thú Châu sinh ra quang mang tối tăm, sau ba hô hấp lại khôi phục như thường, chỉ thấy trong Phong Thú Châu trống rỗng xuất hiện một thân ảnh yêu thú, chính là phiên bản Phong Dực Yêu Long thu nhỏ, dường như nó đang ngủ say trong Phong Thú Châu.

Sở Mộ là chủ nhân cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ này, thầm nghĩ i lục Cổ Kiếm có quá nhiều việc không thể tưởng tượng nổi, những người khác nhất là điếm tiểu nhị và ba tên kiếm giả Hồng Y Hội suýt nữa rớt tròng mắt xuống đất.

Phong thú thành công, Sở Mộ lại rót tinh huyết vào trong Phong Thú Châu, Phong Dực Yêu Long sẽ bị Sở Mộ khống chế, trừ khi bức tinh huyết của Sở Mộ ra khỏi Phong Thú Châu, nếu không Phong Dực Yêu Long sẽ nghe lời Sở Mộ.

Chỉ có điều sau khi phong thú thành công cần thời gian ba ngày mới có thể thả Phong Dực Yêu Long ra ngoài, trong ba ngày này Phong Thú Châu sẽ tiến hành ước thúc và đánh lạc ấn tinh huyết lên người Phong Dực Yêu Long.

Dương chấp sự hoàn thành nhiệm vụ bán Phong Dực Yêu Long trong thời gian chỉ định, mà Sở Mộ cũng thành công mua được yêu thú phu hành làm mình thỏa mãn, cả hai đều vui vẻ, sau khi nói vài câu khách sáo Sở Mộ rời đi.

Vốn Sở Mộ tới bán yêu hạch đổi linh thạch, hiện tại tốt rồi, không kiếm được khối linh thạch nào, ngược lại tốn hao bốn trăm năm mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm, cuối cùng không bán yêu hạch, bởi vì muốn giữ lại nuôi nấng Phong Dực Yêu Long, từ đó đề cao thực lực Phong Dực Yêu Long lên, đến lúc đó tốc độ phi hành của nó cũng nhanh hơn.

Sau khi Sở Mộ rời đi, ba kiếm giả Hồng Y Hội nhìn nhau, liên tục gật gật đầu, hai tên đuổi theo Sở Mộ, một tên đi hướng khác.

Thành Hám Yêu vĩnh viễn không thiếu đám người này, cả con đương này dù là ban đêm cũng có người đi lại.

Sở Mộ rời khỏi thương hội Dương gia sau đó đi trên phố, hắn suy nghĩ bước tiếp theo của kế hoạch nên làm gì, một thân trường bào trắng của hắn cũng không làm ai chú ý.

Trong thành Hám Yêu này có không ít người mặc trường bào màu trắng, tuy trước kia Vân Đại tiên sinh từng nói qua, người trẻ tuổi mặc trường bào trắng tập kích hắn bị thương có tu vi kiếm khí Hóa Khí tiểu thành.

Thời gian đã qua hai tháng, rất nhiều người sớm không quan tâm chuyện này, dù sao có không ít kiếm giả ra vào thành Hám Yêu, mỗi ngày cũng có không ít kẻ tử vong, còn có một đống chuyện quái lạ diễn ra. Hơn nữa Sở Mộ hiện tại bày ra tu vi Hóa Khí đại thành, cho dù mọi người kinh ngạc nhưng không ai liên tưởng tới.

- Ta phải giết Vân Đại tiên sinh, còn có người Cuồng Sư Bang cũng phải trả giá tương ứng khi truy sát ta.

Sở Mộ nói thầm, nội tâm hắn đã có kế hoạch rõ ràng.

- Đi Cuồng Sư Bang trước.

Sở Mộ nói thầm trong lòng.

Hắn vốn không có thù hận gì với Cuồng Sư Bang, chỉ có điều bởi vì người Cuồng Sư Bang không có mắt, lại dám nói Sở Mộ là kẻ cướp nên đã chết dưới kiếm Sở Mộ.

Nếu chuyện đến đây chấm dứt, Sở Mộ cũng không thèm quan tâm tới Cuồng Sư Bang, đáng tiếc người Cuồng Sư Bang không cam lòng, xuất động một đám kiếm giả đuổi giết Sở Mộ. Cuối cùng đều chết dưới kiếm Sở Mộ, từ đó cũng kế thù với Sở Mộ, không đòi lại một công đạo sẽ bất lợi với kiếm tâm của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.