Chương trước
Chương sau
- Thực không hổ là Thực linh châu vương cấp của vương Thực linh thú, phạm vi bao trùm đạt tới ba mươi thước. Linh khí tinh thuần, trình độ nồng đậm càng tăng lên ba mươi thành.

Công hiệu của Thực linh châu không có cách nào trọng điểm. Có Thực linh châu vương cấp này, Thực linh châu cao cấp đối với Sở Mộ không có trợ giúp gì cho việc tu luyện nữa.

Một khi đeo Thực linh châu vương cấp tu luyện Thiên Nguyên kiếm khí, Sở Mộ có nắm chắc thời gian đột phá lên Khí Hải cảnh sẽ rút ngắn đi rất nhiều.

...

- Cái gì? Sở Mộ trở lại?

Một trưởng lão của Cửu viện đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt khiếp sợ, tiếp theo hóa thành vẻ cuồng hỉ.

- Hiện tại hắn ở đâu?

Rất nhanh, không chỉ có trưởng lão Cửu viện này biết rõ tin tức Sở Mộ trở về, các trưởng lão khác cũng lục tục biết rõ. Tiếp theo viện chủ cũng biết rõ, phủ chủ nội phủ cũng biết.

- Tốt, thực sự rất tốt.

Đại trưởng lão vuốt râu cười ha hả, từ đáy lòng cảm thấy mừng rỡ. Có thể thấy được bàn tay vuốt râu của hắn đang run rẩy, đủ để thấy được trong lòng hắn kích động ra sao.

Vốn bọn hắn đều cho rằng Sở Mộ chết trong Thiên Hoang địa cung, bởi vì mãi tới lúc bọn hắn rời đi cũng không thấy Sở Mộ xuất hiện. Cho nên Sở Mộ bị liệt vào trong danh sách tử vong.

Nếu như đệ tử trên Đồng Kiếm bảng bình thường tử vong bọn hắn cũng không tiếc hận như vậy. Chỉ là Sở Mộ này bọn họ đã hiểu rất rõ, xuất thân, quá trình tiến bộ của đối phương... Từ lúc đó bọn hắn đã biết được đây thực sự là một kỳ tài kiếm đạo mới, thành tựu không thể hạn lượng.

Chết đi chính là một tổn thất lớn với Đại Khôn kiếm phủ.

- Gọi Sở Mộ tới gặp ta.

Phủ chủ nội phụ Đoan Mộc Hành Không lúc này nói, lập tức có chấp sự đi tới Cửu viện tìm Sở Mộ.

Hết thảy đều thay đổi, Sở Mộ đứng trước kiếm lâu Thiên cấp của mình, lấy ra kiếm lệnh thân phận nhưng không có cách nào tiến vào bên trong. Hắn biết tòa kiếm lâu Thiên cấp này không còn thuộc về mình, đã trở thành của người khác.

- Xảy ra chuyện gì?

Sở Mộ không rõ ràng cho lắm.

Dựa theo đạo lý mà nói, chẳng qua hắn chỉ đi hoàn thành nhiệm vụ trấn thủ mạch khoáng của kiếm phủ mà thôi. Kiếm phủ nên bảo lưu quyền sở hữu kiếm lâu của hắn mới đúng. Trừ phi hắn chết kiếm phủ mới có thể thu hồi Kiếm lâu.

Hắn là người rời khỏi Thiên Hoang địa cung tương đối muộn, chẳng lẽ như vậy khiến cho những trưởng lão kiếm phủ kia nhận định hắn đã chết?

Lúc này một chấp sự kiếm phủ đi tới, mời Sở Mộ tới gặp phủ chủ nội phủ Đoan Mộc Hành Không. Sở Mộ hơi suy nghĩ một chút lập tức đi theo. Ít nhất hắn muốn hiểu rõ tình huống trước mắt một chút.

- Đại trưởng lão trở về mang theo tin tức ngươi tử vong, tin tức này khiến cho ta vô cùng tiếc hận và đau lòng.

Đoan Mộc Hành Không vừa nhìn thấy Sở Mộ lập tức đứng lên, nói thẳng:

- Bất quá ngươi không chết, cuối cùng vẫn trở về lại khiến cho ta vô cùng mừng rỡ.

Nói như vậy đã chứng minh Đoan Mộc Hành Không quan tâm Sở Mộ ra sao.

- Đa tạ Phủ chủ yêu mến.

Sở Mộ hạ kiếm lễ.

- Bất kể như thế nào cuối cùng ngươi vẫn trở lại, hơn nữa còn hoàn thành nhiệm vụ trấn thủ.

Trước khi Sở Mộ tới Đoan Mộc Hành Không cũng đã liên lạc với bên mỏ khai thác linh thạch Biên hoang. Hắn biết được Sở Mộ sau khi đám người Đại trưởng lão rời khỏi mới trở về khu vực khai thác mỏ, một mực trấn thủ tới bây giờ mới quay trở về kiếm phủ.

- Đây là nhiệm vụ của ta.

Sở Mộ đáp, nhưng trong đầu lại suy nghĩ. Nếu như Đoan Mộc Hành Không hỏi tại sao hắn lại ra trễ hơn các học viên khác trong kiếm phủ, không biết hắn nên trả lời thế nào. Sở Mộ không có ý định nói thật, nếu không cũng quá mức kinh người.

- Bất kể thế nào, trở lại là tốt.

Đoan Mộc Hành Không không có ý tứ hỏi thăm chuyện xảy ra trong Thiên Hoang địa cung, không có hỏi vì sao hắn lại rời khỏi Thiên Hoang địa cung muộn hơn những người khác, mà chỉ nói:

- Bất quá trước đó nghĩ ngươi chết trong địa cung, thứ tự của ngươi và quyền cư ngụ trên kiếm lâu Thiên cấp của ngươi đều bị hủy bỏ, thu hồi.

Sở Mộ không có cảm thấy bất ngờ, đã phán đoán mình tử vong, như vậy hủy bỏ thứ tự trên Đồng Kiếm bảng và quyền cư ngụ kiếm lâu Thiên cấp cũng không có gì là không hợp lý.

- Trước tiên ngươi có thể tìm một tòa kiếm lâu Hoàng cấp ở lại, sau đó lại khiêu chiến lên.

Đoan Mộc Hành Không nói:

- Xét thấy bản phủ phán đoán sai lầm, đặc biệt cho phép ngươi quyền lợi trực tiếp khiêu chiến kiếm lâu Thiên cấp mà không phải khiêu chiến từ kiếm lâu Huyền cấp đi lên.

Sở Mộ gật gật đầu, như vậy cũng tiết kiệm dùm hắn chút thời gian.

Về phần trực tiếp chọn khiêu chiến kiếm lâu Thiên cấp có thể thành công hay không, Sở Mộ không chút hoài nghi. Thực lực của hắn so với trước đó cường đại hơn rất nhiều, một kiếm cũng đủ để diệt sat bản thân hắn trước đó.

Về phần độ khó khiêu chiến Đồng Kiếm bảng, và chọn kiếm lâu Thiên cấp, hiện tại trong mắt Sở Mộ không có gì là khác biệt.

Kế tiếp Đoan Mộc Hành Không mệnh lệnh cho thủ hạ đem tin tức truyền bá ra ngoài, sau đó lại nói chuyện phiếm với Sở Mộ một phen. Chủ yếu là nhiệm vụ trấn thủ khu mỏ linh thạch kia, ngẫu nhiên còn nói tới chuyện Thiên Hoang địa cung.

Bất quá chuyện Đoan Mộc Hành Không hỏi về Thiên Hoang địa cung cũng rất đơn giản, Sở Mộ có thể trả lời nhanh chóng, không cần nói xạo.

Đoan Mộc Hành Không cho rằng Sở Mộ giống như những đệ tử khác vậy. Sau khi trở về trí nhớ về Thiên Hoang địa cung trở nên mơ hồ, trên thực tế, trí nhớ của Sở Mộ không có chút mơ hồ nào.

Nhưng bất kể là Đoan Mộc Hành Không hay là Sở Mộ đều không ý thức được điểm này, chuyện này khiến cho Đoan Mộc Hành Không bỏ qua cơ hội tốt hiểu rõ về Thiên Hoang địa cung chính thức.

- Ngươi tu luyện kiếm khí quyết Thiên Nguyên cửu chuyển đúng không? Tu vi kiếm khí cũng đạt tới Hóa Khí cảnh viên mãn, gần đỉnh phong.

Đoan Mộc Hành Không đem chủ đề rời sang việc tu luyện của Sở Mộ:

- Ta cho ngươi một đề nghị, đạt tới Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong không nên gấp gáp đi đột phá Khí Hải cảnh. Mà trước mắt mài giũa kiếm khí cho thật tốt. Tốt nhất là nên tu luyện Thiên Nguyên cửu chuyển tới cửu chuyển viên mãn. Như vậy căn cơ càng thêm vững chắc. Về sau đột phá tới Khí Hải cảnh cũng càng dễ dàng vững chắc tu vi. Đúng rồi, Thiên Nguyên cửu chuyển ngươi tu luyện tới chuyển thứ mấy rồi? Lục hay thất chuyển?

- Bát chuyển.

Đoan Mộc Hành Không có chút kinh ngạc, chợt cười cười:

- Tốt, tốt, tốt. Bát chuyển, so với những Kiếm giả khác tu luyện Thiên Nguyên cửu chuyển, tiến cảnh của ngươi vượt qua bọn hắn rất nhiều. Bất quá ngươi không thể tự mãn, độ khó khi đột phá từ bát chuyển lên cửu chuyển khó khăn hơn trước rất nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.