Phí tổn quầy hàng ở tầng thứ tư Địa Hoang lâu là một vạn khối linh thạch hạ phẩm một ngày. Lập tức nộp lên, ngày hôm sau nếu muốn bày bán thì lại phải nộp trước.
Kể từ đó cũng ngăn chặn những kẻ muốn đục nước béo cò.
Nếu không vạn nhất cầm thứ không quá trân quý tới tầng thứ tư lăn lộn, bán hàng, đây không phải là muốn lộn xộn hay sao? Nếu như phải tăng thêm nhân thủ xét duyện đồ buôn bán, còn không bằng áp dụng quy chế thu phí tạo thành một cửa ải ngăn cản đám người kia.
Một vạn khối linh thạch hạ phẩm đối với rất nhiều Kiếm giả mà nói, lợi nhuận một năm của bọn họ cũng không tới được một vạn khối. Cho nên bảo bọn họ xuất một vạn khối linh thạch hạ phẩm để mua quầy bán hàng trên tầng thứ tư này, hơn nữa chỉ có một ngày để bán những đồ vật giá trị không tới một vạn linh thạch hạ phẩm, loại hành động phá sản này quả thực bọn họ không làm được.
Đương nhiên chuyện này cũng không tránh được xuất hiện một chút tình huống ngoài ý muốn. Ví dụ như một Kiếm giả không có được nhiều linh thạch, nhưng mà ngoài ý muốn nhận được bảo vật gì đó, chỉ là không có tư cách tiến vào tầng thứ tư. Như vậy chỉ có thể mở quầy hàng ở tầng thứ hai, cuối cùng bị người khác chiếm tiện nghi. Chuyện này cũng không phải là không có, chỉ là cực nhỏ.
Thứ Sở Mộ lấy ra buôn bán đại bộ phận là kiếm khí.
Sau khi giết chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976694/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.