Chương trước
Chương sau
Sở Mộ thở dài một hơi. Đầu Thực Linh thú này rốt cuộc cũng chết, phí một hồi công phu của hắn.

Lúc này hắn đi tới gần Thực Linh thú, định xé rách bụng Thực Linh thú ra, nhìn xem bên trong có bảo bối gì không. Loại dị thú bất thường như thế này nói không chừng trong cơ thể sẽ có bảo bối gì đó. Cùng lúc đó, bên ngoài truyền tới một hồi tiếng bước chân dồn dập, nhanh chóng tới gần.

Tiếng bước chân dồn dập làm cho Sở Mộ đoán được người chạy tới đây ước chừng có mười một người.

Quả nhiên, từng đạo thân ảnh xông tới, số lượng đúng là mười một người.

- Thực Linh thú ở nơi nào?

Người vừa xuất hiện đồng thời có một tiếng quát vang lên. Chợt mười một người đồng thời nhìn về phía Sở Mộ, lại nhìn về phía thi thể đầu Thực Linh thú đã tử vong bên cạnh Sở Mộ.

Sở Mộ có thể cảm giác được trong mắt mười một người kia hiện lên tinh mang nồng đậm, có vẻ tham lam tràn ngập hai mắt.

- Là Thực Linh thú trưởng thành.

- Quá tốt. Thực Linh châu bên trong Thực Linh thú trưởng thành giá trị liên thành nha.

- Mấy người các ngươi nhanh chóng lấy Thực Linh châu ra.

Một người dường như là đầu lĩnh của đám người quát.

- Vâng.

Có hai người bước về phía Thực Linh thú, bọn họ căn bản bỏ qua Sở Mộ. Bởi vì lúc này trong lòng bọn họ đã bị cái gọi là Thực Linh châu của Thực Linh thú chiếm cứ, bị tham lam che kín nội tâm.

Thực Linh châu giá trị liên thành, nghĩ tới đó cũng đã khiến cho trong lòng bọn họ run rẩy.

Sở Mộ dùng kiếm vẽ một cái lên hư không. Thiên Nguyên kiếm khí rung động, xẹt qua mặt đất. Lập tức một dấu vết thẳng tắp xuất hiện, lạnh lẽo kinh người. Làm cho hai Kiếm giả đang tới gần giật mình dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ vừa giận vừa sợ.

- Ngươi là ai?

Mười một người kia lúc này mới chú ý tới Sở Mộ, người cầm đầu mở miệng hỏi.

Sở Mộ lấy ra kiếm lệnh trấn thủ quáng mỏ, để cho bọn họ nhìn thấy rõ ràng.

- Kiếm lệnh trấn thủ?

- Ngươi là đệ tử kiếm phủ mới phái tới?

Mười một người này chính là một tiểu đội trong đám kiếm vệ trấn thủ mỏ linh thạch. Tiểu động trưởng cộng thêm mười kiếm vệ bình thường.

- Đúng vậy.

Sở Mộ lạnh nhạt trả lời.

- Thì ra là đại nhân từ Kiếm phủ tới. Thất kính thất kính.

Tiểu đội trưởng kiếm vệ này cả kinh, tiếp theo ánh mắt xoay chuyển, tươi cười, chắp tay nói với Sở Mộ:

- Đại nhân. Thực Linh thú này không chỉ thường xuyên ăn vụng linh thạch, còn làm suy giảm tới số lượng nhân công trong này. Chúng ta muốn thu thập nó mà không tìm được cơ hội. Không ngờ lúc này lại gặp được đại nhân. Đại nhân, thi thể Thực Linh thú giao cho chúng ta xử lý đi. Tránh cho đại nhân nhiễm mùi máu tanh.

- Đa tạ ý tốt của các ngươi. bất quá ta có thể tự mình xử lý được.

Sở Mộ nghe vậy mỉm cười nói.

Đám Kiếm vệ vô thức bước lên phía trước một bước, bộ dáng có chút tức giận và lo lắng. Dường như muốn ra tay. Bởi vì Thực Linh châu trong cơ thể Thực Linh thú trưởng thành chính là kỳ bảo nha. Đây là thứ tốt khó có được.

Coi như bản thân không cần, cầm bán tới Bên Hoang thành cũng có giá trị hơn mười vạn linh thạch hạ phẩm. Thậm chí còn hơn.

- Đại nhân có thể tự mình xử lý, vậy chúng ta sẽ không quấy rầy nữa.

Tiểu đội trưởng kiếm vệ liên tục cười làm lành, chắp chắp tay. Dùng ánh mắt ý bảo hơn mười kiếm vệ bình thường dừng tay:

- Đại nhân, nếu như không có chỗ cần dùng tới chúng ta. Vậy chúng ta xin cáo từ trước.

- Được.

Sở Mộ lạnh nhạt đáp ứng một tiếng.

Tiểu đội kiếm vệ rút đi. Lúc này Sở Mộ mới quay người nhìn chằm chằm vào thi thể Thực Linh thú, máu tươi đã chảy hết.

- Thực Linh châu? giá trị liên thành?

Sở Mộ trầm ngâm nói một tiếng. Hắn đối với Thực Linh thú không có một chút lý giải nào. Nhưng mà trong lúc đám kiếm vệ kia lơ đãng nói ra, lại để lộ ra không ít tin tức.

Đem thi thể Thực Linh thú lật ngược lên. Rất nặng, Sở Mộ phỏng đoán, sức nặng của đầu Thực Linh thú này ước chừng mấy ngàn cân.

Chỗ bụng có lớp giáp xác cứng rắn, chỉ là lớp giáp xác này lại không giống như ở phần lưng. Nhưng mà cũng vô cùng cứng rắn. Mà ở giữa phần bụng lại có một đám mềm mại lớn bằng nắm tay, không có bị giáp xác bao phủ.

Sở Mộ thông qua công kích bộ vị này mới có thể đánh chết đầu Thực Linh thú này. Bằng không hắn chỉ có thể lui bước mà thôi.

Trảm Phong kiếm lần nữa đâm vào bộ vị mềm mại này. Thiên Nguyên kiếm khí xen lẫn Tê Liệt ý cảnh được rót vào trên thân kiếm, dùng sức đâm xuống. Thanh âm nặng nề vang lên. Lớp giáp xác ở phần bụng bị Sở Mộ dùng kiếm rạch ra từng chút một.

...

- Tiểu đội, chúng ta cứ như vậy bỏ qua Thực linh châu hay sao? Thứ kia ít nhất có thể bán đi được năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm nha.

Trong mười một kiếm vệ rời đi có người chưa từ bỏ ý định, miệng hung hăng nói không thôi.

Năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm, mười một người bọn họ mỗi người một phần. Mỗi người khi đó có thể nhận được bốn năm vạn linh thạch hạ phẩm. Đó là một con số tài phú khá nhiều.

Mặc dù nói bọn họ là kiếm vệ mỏ linh thạch, phụ trách công tác bảo vệ an toàn cho mỏ linh thạch, ngẫu nhiên cũng biết tham ô chút linh thạch bỏ vào túi riêng.

Nhưng mà linh thạch nuốt riêng đều là linh thạch hạ phẩm. Hơn nữa một năm nhiều nhất cũng chỉ dám nuốt mấy trăm khối. Nhiều hơn nữa nói không chừng sẽ bị phát hiện. Một khi bị phát hiện, kết quả đương nhiên rất không xong, khó trách khỏi bị trừng phạt.

Mỏ linh thạch này thuộc về Đại Khôn kiếm phủ, mỗi một năm đều quy định phải vận chuyển bao nhiêu linh thạch hạ phẩm, linh thạch trung phẩm tới kiếm phủ. Mà số lượng kiếm phủ quy định dường như rất trùng hợp, gần bằng số lượng linh thạch một năm mỏ này có thể khai thác ra được.

Đó là bởi vì trước khi mỏ linh thạch còn chưa được khai thác, kiếm phủ đã phái một chuyên gia chuyên môn khảo sát mỏ linh thạch tới đây tiến hành trắc thí. Những người này đều có kinh nghiệm vô cùng phong phú. Kết hợp với đủ loại nguyên nhân như nhân vật lực, suy tính ra mỏ linh thạch này mỗi năm có khả năng khai thác ra được bao nhiêu linh thạch.

Nếu như linh thạch vận chuyển tới kiếm phủ không đủ, kiếm phủ sẽ xuất động người tới kiểm tra. Bọn họ còn nhớ rõ chuyện này trước kia đã từng xảy ra một lần. Kiếm phủ điều tra một hồi, phát hiện ra rất nhiều người nuốt riêng rất nhiều linh thạch. Những người kia, toàn bộ đều bị chém giết tại chỗ, không có ngoại lệ nào. Tính mạng những người kia đã trở thành vật chấn nhiếp những người khác.

- Hắn là đệ tử kiếm phủ mới tới. Nhất định rất được kiếm phủ coi trọng. Một khi xảy ra xung đột, không giết chết được đối phương, hắn nhất định sẽ ghi hận với chúng ta. Ngày sau sẽ trả thù chúng ta. Nhưng mà nếu như giết chét hắn, kiếm phủ truy cứu, chúng ta, không một ai có thể tránh thoát được.

Tiểu đội trưởng kiếm vệ nói, trong lòng hắn cũng vô cùng không cam lòng, nhưng mà cũng may không có bị tham lam triệt để che kín nội tâm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.