Chương trước
Chương sau
- Chẳng lẽ là Thực Linh thú?

Mấy nhân công lớn tuổi khác cũng biến sắc, kinh hô một tiếng.

- Có khả năng, không nên lên tiếng. Cẩn thận một chút, rời khỏi đây đi.

Nhân công lớn tuổi nhất dùng vẻ mặt ngưng trọng, thấp giọng nói. Thúc giục mọi người rời khỏi.

- Đợi một chút, Trương thúc. Nếu như là ấu thú Thực Linh thú, một khi chúng ta bắt được rồi bán đi cũng có giá trị mấy vạn linh thạch hạ phẩm.

Một người trung niên cũng có chút hưng phấn nói, bộ dáng kích động.

- THam lam sẽ chỉ làm cho người ta mất mạng, đi nhanh lên.

Người lớn tuổi được gọi là Trương thúc kia nói. Trong trí nhớ của hắn, một ít đồng bạn hắn từng chết trong móng vuốt sắc bén của Thực Linh thú, vô cùng thê thảm.

- Các ngươi muốn đi thì đi đi. Ta muốn tìm ấu thú Thực Linh thú, nếu như ta tìm được, ta sẽ phát tài.

Người trung niên kia bị sự tham lam chiếm cứ nội tâm. Nhanh chóng xông vào bên trong.

- Ha ha, thật nhiều linh thạch. Không chỉ có linh thạch hạ phẩm, còn có linh thạch trung phẩm. Ta phát tài rồi...

Tiếng cười to của người trung niên không ngừng từ bên trong truyền ra, làm cho một ít nhân công vốn có lòng tham trong lòng cũng không nhịn được nữa, vội vàng nhảy vào trong.

Những người còn lại nhìn nhau, thậm chí còn có người bắt đầu động tâm.

Lúc này mấy tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng, làm cho người ta sởn hết gai ốc. Đám người Trương thúc biến sắc, vẻ mặt trắng bệch.

- Đi nhanh, mau thông tri cho Kiếm vệ đại nhân.

Ljapa tức cả đám cả kinh, hoảng sợ chạy thục mạng. Nhưng mà Sở Mộ nhìn ra, lúc bọn họ chạy thục mạng cũng không có như con ruồi chạy loạn. Như vậy cuối cùng không những không có cách nào chạy thoát, mà thậm chí còn bị thương.

- Người thiếu niên, nhanh chạy đi. Thực lực Thực Linh thú vô cùng đáng sợ.

Trương thúc lúc phóng qua người Sở Mộ vội vàng nói lời xuất phát từ lòng hảo tâm.

- Đa tạ.

Sở Mộ nói, hắn cũng không quay người rời đi.

Trương thúc nhìn thấy vậy cũng khẽ thở dài, không nghe lời khuyên thì hắn cũng không có biện pháp nào. Cũng không thể lưu lại chờ chết với bọn họ.

Chỉ chốc lát sau, Trương thúc và mấy nhân công kia biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, chỉ còn lại một mình Sở Mộ.

- Thực linh thú..

Mang theo vài phần hiếu kỳ, Sở Mộ đi về phía trước.

Tiếng kêu thảm thiết im lặng, biến mất. Sở Mộ xuất hiện trước lối vào được đám nhân công khai thác linh thạch đả thông.

Cửa vào này cũng không lớn, cùng một lúc chỉ có thể để cho một người tiến vào mà thôi.

Đứng ở trước lối vào nhìn vào bên trong, quả nhiên, trên vách tường bên trong có khảm nạm rất nhiều khối linh thạch, không theo một quy tắc nào. Có khối là linh thạch hạ phẩm, có khối là linh thạch trung phẩm, chí ít có mấy ngàn khối. Cũng khó trách những người kia sẽ bị tham lam che mờ hai mắt.

Nếu nói trước đó Sở Mộ thu được mấy khối linh thạch hạ phẩm đã cao hứng phi thường, nếu như khi đó hắn nhìn thấy những thứ này chỉ sợ cũng bị tham niệm che mờ tâm trí.

Vừa sải bước bước ra, đi vào bên trong. Nơi này giống như là một đại sảnh, ước chừng cao gần tám mét. Diện tích càng đạt tới hơn trăm mét vuông. Vách tường bốn phía đều có dấu vết hàm răng sắc bén gặm nhấm chung quanh.

Sở Mộ liếc mắt đảo qua, đồng tử co rút lại. Ở trước mắt, cách hắn chừng hơn chục mét có vài cỗ thi thể, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất. Mấy cỗ thi thể kia đúng là những nhân công bởi vì tham lam nhất thời mà nhảy vào bên trong này.

Sau mấy cỗ thi thể này còn có một đầu Thực Linh thú đang lè cái lưỡi màu đỏ của mình ra liếm láp máu tươi trên mặt đất. Giống như máu tươi kia là quỳnh tương ngọc dịch vậy.

- Thực Linh thú...

Trong đầu Sở Mộ không tự chủ được mà hiện lên ba chữ này.

Toàn thân Thực Linh thú này là màu xám bạc như nham thạch. Trên người có từng khối lân phiến nhô lên, ngoại hình chỉnh thể giống như một loại động vật trên địa cầu: Xuyên Sơn giáp.

So với Xuyên Sơn giáp, đầu Thực Linh thú này rõ ràng lớn hơn rất nhiều. Lớn như một con nghé con vậy, tứ chi ngắn chạm vào mặt đất, móng vuốt sắc bén đáng sợ. Quang mang lạnh lẽo, đáng sợ. Mà phần bụng cơ hồ gần sát mặt đất.

Ở giữa mấy cỗ thi thể kia có lưu lại dấu vết của móng vuốt sắc bén, da thịt phân lìa.

Sở Mộ phát hiện ra đầu Thực Linh thú này không ngờ lại không có mắt, hoặc giả là không nhìn thấy mắt nó ở nơi nào. Nhìn qua vô cùng quái dị.

Mặc kệ đầu Thực Linh thú này có phải là Thực Linh thú hay không. Nhìn thấy nó liếm láp máu tươi của nhân loại trước mặt mình, Sở Mộ khẽ cau mày. Trảm Phong kiếm rời khỏi vỏ, một đạo Thiên Nguyên kiếm khí mang theo một tia Tê Liệt ý cảnh chém ra.

Nhanh chóng. Khoảng cách hơn chục mét đối với Sở Mộ chỉ là trong tích tắc đã vượt qua. Thiên Nguyên kiếm khí chính diện đánh trúng thân thể đầu Thực Linh thú này. Chỉ là lại giống như sóng biển đánh trúng nham thạch tạo thành tiếng vang vậy. Thiên nguyên kiếm khí triệt để bị nghiền nát, mà đầu Thực Linh thú này bị kiếm khí đánh trúng, chỗ bị đánh chỉ lưu lại dấu vết mờ nhạt, rất nhanh đã biến mất.

- Phòng ngự thật mạnh.

Sở Mộ cả kinh.

Mặc dù nói kiếm khí không phải là thủ đoạn công kích chủ yếu của Kiếm giả, nhưng mà Tiên thiên kiếm khí của Thiên nguyên thất chuyển, lại thêm một tia Tê Liệt ý cảnh. Sau khi hai thứ này dung hợp với nhau, uy lực vô cùng đáng sợ. Cho dù một khối sắt dày cũng bị xé nát.

Kết quả, công kích như vậy cũng chỉ lưu lại một dấu vết nhàn nhạt tên người Thực Linh thú, lại không tới ba tức đã biến mất.

Công kích của Sở Mộ khiến cho đầu Thực Linh thú này chú ý, nó ngẩng đầu về phía Sở Mộ. Sở Mộ lập tức sinh ra cảm giác bị khóa chặt.

Tiếp theo, chỉ thấy miệng của đầu Thực Linh thú kia mở rộng. Một đám vụ khí màu ngà sữa bắn ra. Đoàn vụ khí màu ngà sữa này nhanh chóng xoay tròn, phát ra tiếng rít gào. Tốc độ cực nhanh giống như là đạn pháo, bắn tới.

Thân thể Sở Mộ lóe lên, nhanh chóng né tránh công kích. Dùng tốc độ cực nhanh xuất hiện bên cạnh đầu Thực Linh thú kia. Một kiếm mang theo lực lượng Tê Liệt ý cảnh, chém ra.

Thanh âm trầm đục vang vọng. Một kiếm này của Sở Mộ tạo thành vô số tia lửa, giống như bổ trúng vào một thanh Kiếm khí trung phẩm. Hơn nữa còn có một cỗ lực lượng phản chấn làm cho Trảm Phong kiếm bắn ngược lại.

Vụ khí màu trắng sữa bắn lên trên tường tạo thành tiếng nổ mạnh. Vô số hỗn hợp nham thạch, bùn đất bắn tứ tung, giống như là viên đạn đập vào không khí phát ra tiếng phốc phốc. Uy lực vô cùng đáng sợ.

Một kiếm này của Sở Mộ chỉ bổ ra một phần nhỏ lân phiến nhô lên sau lưng của đầu Thực Linh thú này. Cũng không có làm suy giảm tới thân thể nó một chút nào khác.

Loại bỏ lực phản chấn, Sở Mộ thi triển Kinh Phong Động trong Kinh Phong kiếm thuật, một kiếm ngưng tụ, uy lực càng cường đại hơn.

Tốc độ của Thực Linh thú cũng không chậm, nhanh chóng có phản ứng. Cái đuôi dài giống như là roi thép, hung hăng quét tới. Tiếng bạo liệt như trời long đất lở vang vọng. Làm cho trong lòng Sở Mộ rung động, tim đập nhanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.