Chương trước
Chương sau
Sở Đương Hùng cảm thấy bùi ngùi. Mới vừa rồi, hắn hỏi thăm tình hình Sở Mộ ở bên trong Đại Khôn Kiếm Phủ ra sao, cũng hỏi thăm tin tức về Sở Hà. Sở Mộ cũng lấy ra vài bí mật tương đối đơn giản không quan trọng lắm trong đó nói cho Sở Đương Hùng biết, có thể khiến Sở Đương Hùng có hiểu biết nhất định đối với Đại Khôn Kiếm Phủ.

Về phần Sở Hà, Sở Mộ cũng không quá rõ, nên không nhiều lời.

- Đúng rồi, dựa theo thời gian tính toán, cuộc chiến Bách Cường mỗi năm một lần diễn ra ở Kiếm Viện Ly Châu chắc hẳn cũng sắp bắt đầu. Không biết lần này Sở Thiên và Sở Hồng có thể tiến vào bên trong Bách Cường hay không, được tiến vào Đại Khôn Kiếm Phủ tu luyện hay không?

Sở Đương Hùng nói.

- Cái này ta cũng không rõ lắm.

Sở Mộ nói.

Bất tri bất giác, bản thân mình rời khỏi Kiếm Viện Ly Châu đã gần một năm. Thời gian trôi qua quả thật quá nhanh. Cũng không biết lần này tu vi của đại ca còn cả các sư huynh Thanh Phong Viện như thế nào? Bọn họ có thể vào Bách Cường hay không?

Cuối cùng, Sở Đương Hùng lại hỏi thăm mục đích Sở Mộ trở về nhà. Sở Mộ cũng không có giấu diếm, nói ra mục đích của chính mình.

- Thì ra là thế. Vậy bây giờ đi mật thất thôi.

Sở Đương Hùng lúc này đứng dậy, nói nhanh gọn, quyết đoán.

Sở Mộ suy nghĩ một chút, không từ chối. Thông đạo mật thất mở ra, hai người trước sau đi xuống cầu thang. Sở Đương Hùng mở cửa lớn mật thất ra. Hai người đi vào bên trong mật thất.

Chiếc giường ở phía trên bậc thang tự động di chuyển, đóng lại.

- Vậy ngươi ở lại trong này tìm hiểu. Ta đi ra ngoài trước.

Sở Đương Hùng nói.

- Chờ một chút.

Sở Mộ nói.

- Còn có chuyện gì?

Sở Đương Hùng có chút nghi hoặc nhìn Sở Mộ.

- Lần này ta trở về, ngoại trừ tìm hiểu bức tranh gió ra, còn mang về một vài thứ cho gia tộc.

Sở Mộ nói. Bất chợt, ở trong sự tò mò của Sở Đương Hùng, hắn vung tay lên. Trên mặt đất của mật thất nhất thời xuất hiện năm rương gỗ màu hồng cực lớn, xếp thành một hàng dài.

Sở Đương Hùng lộ ra vẻ mặt đầy nghi hoặc, nhìn này năm rương gỗ màu hồng cực lớn này.

Cái rương đúng là rất cực lớn không sai. Nhưng hắn lại không nhìn ra được bên trong đựng vật gì. Nhưng nghĩ tới Sở Mộ nếu muốn mang về cho gia tộc, nói vậy hẳn không phải là vật gì tầm thường. Chẳng lẽ là châu bảo hoàng kim?

Nếu như là châu bảo hoàng kim, như vậy nếu như năm rương gỗ cực lớn này được chứa đầy, tối thiểu sẽ làm tài lực Sở gia lại tăng thêm gấp đôi. Có tài lực như vậy ủng hộ, đường phát triển của Sở gia sau này sẽ càng rộng mở.

Hắn cũng không biết, bên trong rương gỗ cực lớn kia không phải chứa châu bảo hoàng kim gì, nhưng lại hơn châu bảo hoàng kim gấp trăm lần gấp ngàn lần.

Sau khi lấy ra năm rương gỗ màu hồng cực lớn, Sở Mộ lại lấy ra năm thanh kiếm khí và một ít sách.

Trong đó, tất cả kiếm thuật nhập môn, hạ giai, trung giai thậm chí cao giai cùng với công pháp cùng đẳng cấp được Sở gia thu nạp. Sở Mộ sở lấy ra chính là hai môn kiếm thuật siêu giai và hai môn Kiếm Khí Quyết huyền cấp.

Hai môn kiếm thuật siêu giai là tìm được từ trên người hai sư huynh Vương Long. Về phần hai môn Kiếm Khí Quyết huyền cấp lại là do người của Sở gia xét từ trong nhà Vương gia mang về.

Tuy rằng đều là Kiếm Khí Quyết huyền cấp hạ phẩm, nhưng so với Kiếm Khí Quyết huyền cấp hạ phẩm do bản thân Sở Đương Hùng tu luyện còn tốt hơn nhiều.

- Gia gia, đây là hai môn kiếm thuật siêu giai và hai môn Kiếm Khí Quyết huyền cấp hạ phẩm, có thể làm tuyệt học của Sở gia chúng ta hiện tại. Gia gia và hai vị trưởng lão đều có thể tu luyện. Một khi luyện thành, thực lực bản thân nhất định sẽ nâng cao không ít.

Sở Mộ nói:

- Mặt khác đây là năm thanh kiếm khí. Có ba thanh là kiếm khí hạ phẩm, có hai thanh là kiếm khí trung phẩm. Gia gia có thể chọn một thanh kiếm khí trung phẩm để dùng. Những thanh kiếm khí khác trước thu lại, đợi Sở gia có cao thủ kiệt xuất hơn xuất hiện, lại ban tặng kiếm khí có liên quan để nâng cao thực lực.

- Được, được.

Hai tay Sở Đương Hùng run rẩy, đặc biệt kích động.

Bất kể là kiếm thuật siêu giai hay Kiếm Khí Quyết huyền cấp đều có giá trị cực cao. Nếu như lấy tài lực Sở gia trước kia, đừng nói là hai môn kiếm thuật siêu giai thêm hai môn Kiếm Khí Quyết huyền cấp hạ phẩm, chính là muốn một môn cũng tương đối miễn cưỡng.

Chủ yếu nhất là thứ này, có đôi khi ngay cả có tiền cũng mua không được.

Sở Đương Hùng tu luyện Kiếm Khí Quyết huyền cấp hạ phẩm rất bình thường, cũng là do tổ tiên Sở gia lưu lại.

Mặt khác, còn có năm thanh kiếm khí. Lại thêm hai thanh kiếm khí do Sở Mộ cho hai vị trưởng lão Sở gia, tổng cộng chính là bảy thanh kiếm khí.

Cho dù là bảy thanh kiếm khí hạ phẩm, Sở gia dùng hết tất cả tài lực cũng mua không nổi. Càng chưa nói tới trong đó hai thanh kiếm khí trung phẩm giá trị càng cao hơn.

Tài phú như vậy, nếu như truyền đi, chỉ sợ Sở gia lập tức sẽ trở thành mục tiêu chú ý của các thế lực trong phạm vi trăm dặm thậm chí mấy trăm dặm thậm chí ngàn dặm b.

Cái này khiến Sở Mộ không khỏi có chút cảm giác bùi ngùi.

Thứ thật sự tốt đều nằm ở trong tay các gia tộc lớn nội tình thâm hậu hoặc kiếm phái cùng với vương thất. Như Sở gia, bây giờ nói là gia tộc lớn nhất ở Khai Dương Thành, nhưng ở bên trong toàn bộ vương triều, lại là cấp bậc hoàn toàn lót đáy.

- Mặt khác, trong năm rương này đều chứa linh thạch hạ phẩm.

Sở Mộ nghiêm sắc mặt nói. Tiền tài không thể để lộ. Cho dù hắn muốn lưu lại một vài thứ tốt cho Sở gia, để Sở gia phát triển cũng không dám lộ ra bên ngoài. Dù sao nhiều người nhiều miệng, không có cách nào bảo đảm thật sự sẽ không tiết lộ ra ngoài.

Bởi vậy, ở trong mật thất này, hắn chỉ giao cho một mình Sở Đương Hùng là thích hợp nhất.

- Linh... thạch... hạ… phẩm...

Sở Đương Hùng hoàn toàn líu lưỡi.

Sở gia có linh thạch hạ phẩm này sao?

Đáp án là có.

Nhưng rất ít. Chỉ có mấy viên mà thôi. Sở Đương Hùng nắm giữ ở trong tay. Bình thường Sở Đương Hùng luyến tiếc sử dụng.

Bởi vì muốn thu được linh thạch hạ phẩm đặc biệt khó khăn. Còn là do tổ tiên truyền xuống. Sở Đương Hùng tuy rằng cũng biết có thể dùng linh thạch hạ phẩm tăng nhanh tu luyện, nhưng quá ít. Chỉ có mấy viên mà thôi. Cho nên hắn vẫn luyến tiếc không nỡ dùng tới, mà cất giữ, xem như bảo bối.

Hiện tại, Sở Mộ nói cho hắn biết, năm cái rương cực lớn ở trước mặt hắn, thứ hắn hắn suy đoán là chưa châu bảo hoàng kim, lại thực sự chứa chính là linh thạch hạ phẩm được hắn coi là bảo bối vẫn luyến tiếc sử dụng.

Như vậy phải có tới bao nhiêu chứ?

Sở Đương Hùng cũng thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi của mình.

- Bên trong mỗi một rương có một vạn khối linh thạch hạ phẩm. Năm rương lớn tổng cộng có năm vạn khối linh thạch hạ phẩm.

Sở Mộ nói.

- Năm... Năm... Năm...

Sở Đương Hùng thiếu chút nữa thì hít thở không thông. Không phải hắn không đủ trấn tĩnh. Trên thực tế làm một lão gia chủ, làm người nắm quyền, tâm chí hắn tương đối tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.