Chỉ có điều, từ khi cuộc chiến giữa Hoàng Phủ Thương Nguyệt và Sở Mộ bắt đầu đến bây giờ, mỗi một kiếm va chạm, không chỉ có ẩn chứa kỹ xảo cao thâm. Đồng thời trên phương diện lực đạo cũng kinh người. Tuy rằng nhìn không có khí thế mưa rền gió dữ giống như Lôi Hạo, nhưng trong đó ẩn chứa lực lượng lại vượt xa.
Đánh lâu vẫn không phân định thắng thua.
Hoàng Phủ Thương Nguyệt cũng cảm thấy có phần không kiên nhẫn.
Sự bá đạo của hắn chính là bẻ gãy nghiền nát. Nhưng bây giờ, hắn đã cùng Sở Mộ xuất kiếm tối thiểu hơn một trăm kiếm. Hắn không chỉ có không đánh bại Sở Mộ, còn hoàn toàn không có chút dấu hiệu chiếm thượng phong nào.
Một kiếm chém ra, hết sức bá đạo, bản thân hắn lại nhanh chóng lui về phía sau.
Đây là lần đầu tiên Hoàng Phủ Thương Nguyệt lui về phía sau.
Hắn cần một thời gian ngắn ngủi, cho dù chỉ là một lần hít thửo ngắn ngủi để điều chỉnh lại một chút.
- Ngươi thật sự rất có bản lĩnh. Ngay cả khi ta lấy ra bốn thành thực lực cũng không làm gì được ngươi.
Ánh mắt Hoàng Phủ Thương Nguyệt lạnh như băng, dường như biến thành thực chất tập trung ở trên mặt Sở Mộ. Sự lạnh lẽo kia dường như muốn khiến Sở Mộ bị đóng băng.
- Vậy liền lấy ra mười thành thực lực đi.
Sở Mộ mỉm cười, nói.
- Đối phó với ngươi, không cần mười thành. Bảy thành là đủ.
Hoàng Phủ Thương Nguyệt bá đạo cười. Bỗng nhiên hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976475/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.