Đông Phương Cố cảm giác mãnh liệt nhất. Hắn chỉ cảm thấy Sở Mộ đâm tới một kiếm này, song kiếm tử mẫu của mình dường như hoàn toàn bị kìm chế, bất kể là công kích cũng tốt, phòng thủ cũng được, đều không có cách nào buông ra, có một loại cảm giác bị trói buộc.
Lui về phía sau, chỉ có thể lui về phía sau. Đây là lần đầu hắn lui về phía sau.
Có đôi khi, lui một bước trời cao biển rộng. Nhưng Đông Phương Cố lui về phía sau một bước, lại một lần nữ khiến hắn rơi vào cảnh khốn cùng. Tiết tấu đã hoàn toàn bị Sở Mộ nắm giữ.
Đông Phương Cố giống như biến thành con rối. Còn Sở Mộ lại là người điều khiển con rối, dẫn dắt Đông Phương Cố chuyển động. Sở Mộ cầm dây bên nào, Đông Phương Cố phải di chuyển theo bên đó. Giống như hoàn toàn bị Sở Mộ nắm trong tay.
Cảm giác bất lực bó tay bó chân trải rộng khắp toàn thân. Đông Phương Cố cảm nhận sâu sắc được cảm giác khóc không ra nước mắt của Phó Xà lúc đó.
Dẫn là song kiếm tử mẫu khiến hắn kiêu ngạo, nhưng ở dưới trường kiếm của Sở Mộ, thậm chí biến thành đầu sỏ phát huy sự ràng buộc đối với kiếm thuật của bản thân.
Đông Phương Cố có một cảm giác, dường như tất cả mọi bí mật của mình, đều bị Sở Mộ nhìn thấu, lại bị Sở Mộ phá giải, trái lại kìm hãm chính hắn.
Loại cảm giác này có chút gậy ông đập lưng ông.
Nhưng Đông Phương Cố có tính bền bỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976463/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.