Chương trước
Chương sau
Hắn nói cũng không sai. Kiếm nhanh chống lại thanh đoản kiếm của hắn, quả thực sẽ bị hắn kìm chế.

Cái gọi là một tấc ngắn một tấc hiểm chính là đạo lý này. Sử dụng thanh đoản kiếm lại có danh hiệu kỹ xảo mạnh nhất, hai bên hỗ trợ, kết hợp lại. Kiếm nhanh gì đó cũng khó có được hiệu quả.

Trừ khi, tốc độ kiếm đã sắp đạt tới một loại cực hạn, đạt tới kỹ xảo không cách nào đuổi kịp, vượt lên trước tốc độ phản ứng của bản thân Phó Xà bản.

Nhưng đó là không thể.

Người tu luyện đoản kiếm, mỗi người ở trên phương diện phản ứng đều tốt hơn so với những các kiếm giả khác. Càng chưa nói Phó Xà là người tương đối kiệt xuất trong những người sử dụng đoản kiếm. Tốc độ phản ứng của hắn gần như dựa vào bản năng, vượt qua phản ứng của ý thức.

- Khi quyết đấu cùng Diệp Tiểu Khai, hắn dùng chính là kiếm nhanh. Ta sử dụng cũng là kiếm nhanh.

Sở Mộ nghe vậy, cười khẽ, không nhanh không chậm nói:

- Cùng ngươi quyết đấu, ta không có tính sử dụng kiếm nhanh. Ngươi được danh hiệu kỹ xảo mạnh nhất. Ta lấy kỹ xảo dùng kiếm của ta so đấu với ngươi.

Phó Xà nghe vậy, nhất thời lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nghi ngờ mình nghe lầm.

Mà các trọng tài và các học viên, mỗi người cũng lộ ra biểu tình gặp quỷ, móc móc lỗ tai, nghi ngờ thính giác của mình xảy ra vấn đề.

Sở Mộ đang nói cái gì?

Hắn không ngờ nói, muốn lấy kỹ xảo dùng kiếm so cao thấp với Phó Xà?

Là Sở Mộ điên hay bọn họ điên rồi?

Không chỉ có bọn họ, ngay cả Vạn Bàn và Hoàng Phủ Thương Nguyệt cũng lộ ra một sự ngạc nhiên.

Cho đến tận bây giờ, phương diện kiếm thuật Sở Mộ thể hiện ra, ngoại trừ có quy có củ ra, chính là tốc độ xuất kiếm và phòng ngự cùng với nhãn lực tìm kiếm sơ hở.

Tốc độ xuất kiếm thể hiện khi đánh bại Diệp Tiểu Khai. Dùng kiếm phòng ngự thể hiện khi ngăn cản tấn công của Lôi Hạo cuối cùng khiến Lôi Hạo mệt muốn chết, để hắn chủ động chịu thua. Nhãn lực tìm kiếm sơ hở lại thể hiện lúc đánh bại Phương Lãnh Ngôn.

Bất kỳ cái nào, chỉ cần nắm giữ một loại là có thể dễ dàng tiến vào 100 người đứng đầu.

Sở Mộ chỉ một người độc chiếm ba loại. Đồng thời ở những phương diện khác, bình tĩnh mà xem xét, đều đặc biệt không tệ. Bằng không cũng có không cách nào lấy kiếm thuật có quy có củ đánh bại Chu Thiên Chiếu.

Hiện tại, Sở Mộ lại tuyên bố muốn cùng Phó Xà phân cao thấp trên phương diện kỹ năng dùng kiếm. Nếu như, mọi người cảm thấy ở dưới tình huống giả thiết, nếu như Sở Mộ đánh bại Phó Xà, biểu thị trên phương diện kỹ xảo sử dụng kiếm của hắn cao hơn Phó Xà.

Các loại như vậy kết hợp lại, có phải nói, Sở Mộ có tư cách tranh cao thấp cùng Hoàng Phủ Thương Nguyệt hay không?

Mọi người cảm thấy ý niệm này của mình thật sự quá điên cuồng.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt, được xưng người công kích mạnh nhất, nắm giữ danh hiệu Kiếm Thuật Chi Vương, là tồn tại tuyệt đối mạnh mẽ.

- Được được được.

Phó Xà liên tiếp phun ra ba chữ được. Trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười, khiến người ta không phân biệt rõ được, hắn rốt cuộc có ý gì:

- Đã như vậy, ta sẽ để cho ngươi thấy được, cái gì gọi là kỹ xảo mạnh nhất. Ta sẽ đánh tan tâm tư này của ngươi.

- Ta rất chờ mong.

Sở Mộ mỉm cười, nói.

Hắn thật sự muốn xem, cái gọi là kỹ xảo mạnh nhất rốt cuộc mạnh mẽ tới trình độ nào? Có thể khến cho kỹ xảo sử dụng kiếm của hắn tăng lên hay không?

Vòng thứ 15, trận tranh tài thứ mười chín, Sở Mộ đấu với Phó Xà bắt đầu.

Thân thể Phó Xà hơi lắc lư, không bị chi phối. Từng tiếng kêu rất khẽ cũng theo vang lên. Dường như có một con rắn độc đang phun lưỡi, khiến người ta cảm thấy sởn tóc gáy.

Bất chợt, thân thể Phó Xà lắc lư không chừng xông về phía trước. Thanh đoản kiếm cầm ở trong tay, một kiếm đâm về phía Sở Mộ...

Thời điểm độc xà đi săn, chung quy sẽ tùy thời di chuyển, ở thời cơ tốt nhất phóng ra một đòn trí mạng.

Độc xà xuất kích trong chớp mắt, tốc độ nhanh khiến người ta khó có thể phản ứng được. Phó Xà công kích một kiếm này, so với tốc độ độc xà xuất kích dường như còn nhanh hơn gấp mấy lần.

Bóng Phó Xà trong mắt của mọi người, trong nháy mắt trở nên hung bạo giống như một con rắn độc vậy. Cuồng phong quang ảnh giống như đâm về phía Sở Mộ. Góc độ xảo quyệt tấn công gần như là từ góc chết.

Sở Mộ không động đậy. Kiếm trong tay hắn vung lên, lấy phương thức khiến người ta kinh hãi xuất hiện ở chỗ góc chết này, trực tiếp bao trùm, ngăn cản một kiếm giống như độc xà xuất động của Phó Xà.

Tiếng va cham leng keng vang lên rất khẽ. Phó Xà một đòn tấn công không có tác dụng, lập tức phản ứng nhanh chóng, liên tục công kích ba lần, một đâm một gạt, một móc, toàn thân gần như muốn kề sát Sở Mộ.

Một tấc ngắn một tấc hiểm!

Lọai binh khí ngắn như đoản kiếm này chính là cần đấu sát người, mới có thể phát huy ra đầy đủ uy lực.

Người sử dụng trường kiếm chú ý chính là khoảng cách nhất định. Bọn họ phải duy trì một không gian nhất định cùng mục tiêu. Nắm giữ được không gian này, mới có thể thể hiện ra đầy đủ kiếm thuật.

Nếu như bị tới gần sát người, bởi vì chiều dài của thanh kiếm, bất kể là đâm, chém đều sẽ có vẻ bó tay bó chân, không chỉ không phát huy ra uy lực, thậm chí sẽ cản trở bản thân, cuối cùng bị thua.

Vừa tới sát Sở Mộ, Phó Xà đã biết, mình sẽ thắng.

Trong số những đối thủ hắn gặp được, vẫn chưa có người nào bị hắn tới sát người như vậy, lại không bị thua.

Cho dù là Hoàng Phủ Thương Nguyệt, cũng không dám để hắn tới sát người. Bình thường đều phải kéo dài một khoảng không gian nhất định.

- Sở Mộ sắp thua.

Đám người Cao Minh Như, Hướng Thiên Hà khẽ nói.

- Hắn phải duy trì khoảng cách nhất định cùng Phó Xà.

An Hàn khẽ lắc đầu một cái, cũng khẽ nói.

Sau khi Phó Xà liên tục công kích ba lần, toàn bộ thân thể di chuyển quay tròn, thân hình lắc lư giống như là một con rắn, linh hoạt vô cùng xuất hiện sau lưng Sở Mộ, một kiếm đâm về phía lưng Sở Mộ.

Một kiếm này lại một lần nữa bị Sở Mộ ngăn cản. Chỉ thấy Sở Mộ cắm một kiếm vào sau lưng từ trên xuống. Thật giống như sau lưng hắn có một vỏ kiếm, hắn muốn cắm kiếm vào vỏ vậy. Hành động này chính xác ngăn cản được một đòn của Phó Xà.

Một kiếm uổng công. Phó Xà có hơi kinh ngạc. Thanh đoản kiếm trong tay nhẹ nhàng rạch một cái. Nhất thời đẩy kiếm của Sở Mộ ra. Hắn lại rạch ba đường ở sau lưng Sở Mộ, hình thành một hình tam giác.

Tiếng leng keng rất nhỏ không ngừng vang lên. Ba đòn liên kích của Phó Xà lại bị kiếm của Sở Mộ ngăn cản. Hình như phía sau lưng Sở Mộ mọc thêm một con mắt vậy.

Cổ tay Sở Mộ rung lên. Trường kiếm chuyển hướng đi lên. Phó Xà vội vàng nghiêng sang một bên, tránh đòn phản kích của Sở Mộ, đồng thời xuất hiện ở bên phải Sở Mộ, một kiếm đâm mạnh từ trên xuống.

Một kiếm này giống như độc xà há miệng bỗng nhiên đột nhiên bổ xuống, muốn cắm răng độc của mình vào thân thể con mồi.

Từi điểm một kiếm sắp đâm tới vai Sở Mộ, Phó Xà lại phát hiện không biết từ khi nào, dưới cổ tay của mình đã xuất hiện một thanh kiếm. Hắn khẽ nhíu lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.