- Ngươi thắng.
Một lúc lâu, Lôi Hạo mới đứng thẳng người lên, vẫn thở dốc nhìn về phía Sở Mộ nói. Sắc mặt hắn tái nhợt, đầy vẻ mệt mỏi.
Trong lòng hắn cảm thấy đặc biệt bất đắc dĩ. Bởi vì hắn chẳng từng bao giờ ngờ được, sẽ có một lần mình không đánh bại đối phương, cũng không có bị đối phương đánh bại, ngược lại khiến bản thân mình mệt muốn chết.
Lúc này, Lôi Hạo chỉ có một ý nghĩ, đó chính là nằm xuống, nghỉ ngơi cho khỏe.
Công kích kỹ xảo phát lực bạo liệt khiến thể lực tiêu hao quá mức, hắn nếu có thể không dùng, thì sẽ không dùng tới. Nhưng đối mặt với Sở Mộ, hắn không thể không vận dụng. Hơn nữa, hắn còn vận dụng toàn lực. Kết quả còn chưa đánh bại được Sở Mộ, bản thân mình đã mệt mỏi suy sụp trước.
- Sở Mộ thắng.
Trọng tài nghe được Lôi Hạo nói vậy, nhất thời lớn tiếng tuyên bố.
- Thắng như thế sao?
- Đây là một trận đấu quỷ dị nhất trong tất cả các cuộc thi đấu.
Các học viên bàn tán ầm ĩ.
- Phòng ngự thật kinh người. Vạn sư huynh, sư huynh thấy thế nào?
Một học viên tham gia thi đấu Viện số 2 ngồi ở bên cạnh Vạn Bàn hỏi.
- Thật sự không tệ.
Vạn Bàn gật đầu, cho ra một đánh giá.
Đôi mắt hắn sáng lấp lánh có thần nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, thoáng hiện mấy phần hiếu kỳ. Lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người xuất sắc như vậy ở trên phương diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976439/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.