Chợt, Sở Mộ tiện tay chém ra một kiếm, một kiếm này không có chút kiếm quang này, sau khi chém ra, cũng không có chút trở ngại nào lại càng không có thanh âm như vải vóc bị xé rách vang lên.
Nhưng mà chỉ có bản thân Sở Mộ tự mình biết, khi kiếm khí chém ra, kiếm khí tiếp xúc tới một cỗ lực lượng vô hình, cỗ lực lượng này muốn ngăn cản kiếm của hắn, chỉ là tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ vô cùng cao thâm, một cỗ lực lượng này chỉ giống như kiến lay cây, đơn giản đã bị Sở Mộ đánh tan, phong cấm này đã bị xé nứt.
Chỉ thấy Sở Mộ tiện tay hất thanh kiếm khí lên, một lần nữa treo lại trên giá gỗ, mà hắn thì lại sải bước, bước ra một bước, thân thể giống như bị nuốt hết, thân ảnh biến mất không thấy gì nữa.
Lúc này, Chung Lập Dương rốt cuộc cũng lao ra khỏi cửa thứ hai, khi lao ra khỏi phòng, hắn nhanh chóng liếc mắt nhìn, không có lấy một bóng người.
- Hừ, quả nhiên tên kia thông qua cửa thứ nhất chỉ là may mắn mà thôi, cửa thứ hai chính là khảo nghiệm kiếm thuật chân chính, hắn căn bản không có cách nào dễ dàng thông qua như vậy.
Trên thực tế nếu như Chung Lập Dương biết rõ tên kia trong miệng hắn không chi có sớm thông qua cửa thứ hai nhanh hơn hắn, hơn nữa hiện tại đã thông qua cửa thứ ba tiến vào trong phong cấm, không biết hắn ta sẽ kinh hãi thành bộ dáng nào nữa.
Nhưng mà như vậy mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976373/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.