Chương trước
Chương sau
Hai mắt Sở Mộ chậm rãi mở ra, quang mang màu xanh hiện lên trong mắt hắn, hắn nở nụ cười:

- Phong chi ý cảnh rốt cuộc cũng tăng lên năm thành. Kế tiếp là có thể tu luyện Kinh Phong kiếm thuật.

Nghĩ tới đây Sở Mộ cũng không nhịn được kích động.

Từ lúc hối đoái được Kinh Phong kiếm thuật cho tới bây giờ đã qua hơn hai tháng, mỗi ngày hắn đều cố hết sức lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh, hơn nữa lại còn tìm hiểu Kinh Phong kiếm thuật.

Trải qua hơn hai tháng cố gắng này, rốt cuộc cũng đem Phong chi ý cảnh tăng lên tới năm thành. Mà Kinh Phong kiếm thuật Sở Mộ cũng tìm hiểu tới bảy thành, hoàn toàn có thể tu luyện được.

Về phần ba thành còn lại không hiểu. Sở Mộ cảm thấy chỉ cần bắt tay vào tu luyện, khi tu luyện từ từ thâm hậu là có thể giải quyết được ba thành này.

- Cổ kiếm thuật khác với kiếm thuật khác, phải có ý cảnh làm nội tình, hơn nữa ít nhất là bốn thành, nếu không sẽ không có cách nào tu luyện được. Cưỡng ép tu luyện ngược lại sẽ khiến cho bản thân bị cắn trả, tạo thành tổn thương. Bởi vậy Cổ kiếm thuật cũng có một cái tên khác, gọi là Ý cảnh kiếm thuật.

- Bất kể là kiếm thuật nhập môn hay là kiếm thuật cấp thấp, hay là kiếm thuật trung giai, cao giai, thậm chí là siêu giai, cũng đều tuân theo trình tự. Trước tiên tu luyện các thức, đem các thức này tu luyện tới tiểu thành, sau đó mới có thể chính thức tu luyện sát chiêu cuối cùng.

- Có thể nói sát chiêu chính là do một ít các thức dung hợp và kéo dài, chỉ có thức mà không có sát chiêu đó sẽ là một môn kiếm thuật không hoàn chỉnh, uy lực chính thức không thể nào phát huy ra được. Nhưng trái lại, chỉ có sát chiêu không có thức, lại giống như lục bình không rễ, thiếu một khúc nhạc dạo như căn cơ, không có cách nào luyện thành.

- Thức và sát chiêu hỗ trợ lẫn nhau, thiếu một thức cũng không được.

- Nhưng mà Cổ kiếm thuật thì khác, cổ kiếm thuật không có cái gọi là thức và sát chiêu. Mấy chiêu ngắn ngủi đều có uy lực không tầm thường, thập phần đáng sợ, đây đều là bởi vì uy lực của ý cảnh vô cùng hữu ích, thiết thực.

- Kinh Phong kiếm thuật cũng có ba chiêu, theo thứ tự là Kinh Phong động, Kinh PHong Liệt và Kinh Phong Nộ. Kinh Phong Động ta đã hiểu, không cần vài ngày có lẽ đã có thể luyện thành. Kinh Phong Liệt cũng tìm hiểu không sai biệt lắm. Trong thời gian ngắn cũng có thể luyện thành. Về phần chiêu cuối cùng là Kinh Phong Nộ kia lại tương đối cao sâu, trong thời gian ngắn đừng mơ luyện thành.

Đứng dậy, bước xuống tầng thứ nhất, Sở Mộ rút ra Trảm Phong kiếm, Sở Mộ đứng lại, trong đầu tự nhiên hiện lên đủ loại lĩnh ngộ về Kinh Phong kiếm thuật.

Chợt hắn vung kiếm chém ra một cái, lập tức có tiếng gió rít vang lên, từng cơn gió sinh ra dưới thân kiếm, từ kiếm chém ra thổi về phía trước.

Sở Mộ đột nhiên thu kiếm, nhíu mày, một kiếm vừa rồi hắn không tìm thấy cảm giác.

Mặc dù nói chiêu đầu tiên trong Kinh Phong kiếm thuật hắn đã hiểu được, nhưng mà lúc chính thức tu luyện lại không có cách nào thoáng cái tìm được phương hướng chính xác.

- Kinh Phong Động tương đương với khởi đầu của Kinh Phong kiếm thuật, đã có thể một mình thi triển kiếm chiêu, cũng có thể thi triển Kinh Phong Liệt tiếp theo là khúc nhạc dạo, trong vòng ba chiêu uy lực yêu kém. (Text gốc lủng củng, có sai sót mong độc giả bỏ qua)

Suy tư một lúc, Sở Mộ lại chém ra một kiếm, lần này gió sinh ra dưới thân kiếm, gió thổi ngày càng mãnh liệt.

Nhưng mà Sở Mộ cũng không có tìm được loại cảm giác kia, hắn không nói được rốt cuộc cảm giác kia là gì, hắn chỉ cảm thấy không phải là như vậy mà thôi.

Lần này hắn suy nghĩ trọn một phút đồng hồ.

- Cổ Kiếm thuật... Cũng gọi là Ý cảnh kiếm thuật, ý cảnh phạt đạt tới cấp độ yêu cầu thì mới có thể tu luyện. Nói như vậy khi thi triển Cổ Kiếm thuật, liệu có phải chủ động dung nhập ý cảnh, lấy ý cảnh thúc dục hay không?

Nghĩ tới đây, hai mắt Sở Mộ không khỏi sáng ngời, cảm thấy vô cùng có loại khả năng này.

Hiểu là một việc, dù sao chỉ là phương diện lý luận, Cổ Kiếm thuật cũng không có nói rõ, chú thích ghi nên làm sao tu luyện kiếm thuật... Tất cả chỉ có thể tự mình lục lọi mà thôi.

Lần này, Sở Mộ không vận chuyển Thiên Nguyên kiếm khí, trực tiếp vận dụng năm thành Phong chi ý cảnh vào trong kiếm trong tay, trong đầu hiện lên đủ loại tinh túy về kiếm chiêu của Kinh Phong kiếm thuật.

Thoáng chốc, bốn phía phảng phất như có từng đợt gió thổi qua, có thanh âm vang lên, nhưng mà tóc Sở Mộ lại bất động.

Một kiếm được chém ra, tiếng sưu sưu vang vọng, giống như có cương phong thổi tới, thân kiếm thuận gió chém đi.

Kinh Phong Động, một kiếm này tốc độ cực nhanh, bất động thì thôi, một khi động kinh người vô cùng. Quỷ dị là tuy rằng có tiếng gió rít, nhưng mà lại không có gió lớn chính thức thổi qua. Loại cảm giác này vô cùng quỷ dị, khiến cho người không hiểu rõ lắm cảm thấy sởn hết gai ốc.

Thu kiếm mà đứng, Sở Mộ nhìn về phía kiếm ảnh tiêu tán trong không khí, trong mắt hiện lên sự vui vẻ.

- Kinh Phong Động, khẽ động kinh phong.

Sở Mộ thầm nghĩ, chính là loại cảm giác này, một kiếm xuất ra, mang theo gió thổi về tứ phương.

- Rốt cuộc cũng tìm được phương pháp tu luyện chính xác, nhưng mà còn chưa đủ, còn cần tu luyện mới có thể chính thức nắm giữ.

Từng kiếm lại từng kiếm được thi triển, tu luyện, không bao lâu sau, Sở Mộ dừng tu luyện.

Bởi vì Cổ Kiếm thuật bất luận là thi triển hay là tu luyện đều phải dùng ý cảnh dung nhập vào bên trong, nếu không không có cách nào hiệu quả.

Nhưng mà điều động ý cảnh lại tiêu hao tinh thần của bản thân, có lẽ một lần hai lần, ba lần không có cảm giác tiêu hao gì, nhưng mà sau khi nhiều lần điều động tinh thần sẽ cảm thấy mỏi mệt.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, giống như nước chảy vội vàng trôi qua, một đi không trở lại.

Ngày thứ ba tính từ khi Sở Mộ bắt đầu tu luyện Kinh Phong kiếm thuật, Sở Mộ rốt cuộc cũng đem Kinh Phong Động tu luyện tới đại thành. Ngày thứ mười, tu luyện Kinh Phong Động tới đại thành, tiện tay thi triển, tùy tâm sở dục.

Ngày thứ hai mươi, tu luyện Kinh Phong Liệt tới nhập môn, ngày thứ ba mươi, Kinh Phong Liệt tu luyện tới tiểu thành. Ngày thứ năm mươi, tu luyện Kinh Phong Liệt tới đại thành.

Về sau Sở Mộ bắt đầu tu luyện Kinh Phong Nộ.

So với Kinh Phong Động và Kinh Phong Liệt, hiển nhiên Kinh Phong Nộ thâm ảo hơn rất nhiều, độ khó tu luyện rất cao, trọn vẹn tốn hai mươi ngày Sở Mộ mới tu luyện Kinh Phong Nộ tới nhập môn, lại tốn bốn mươi ngày mới tu luyện tới thành tựu.

Trong khoảng thời gian đó Kinh Phong Động và Kinh Phong Liệt cũng có tăng lên, Kinh Phong Động tu luyện tới viên mãn, Kinh Phong Liệt thì khoảng cách tới viên mãn cũng không xa.

Mà tu vi kiếm khí của hắn trong khoảng thời gian này không ngừng tiến bộ, rốt cuộc cũng đạt tới Hóa Khí cảnh nhập môn đỉnh, khoảng cách cho tới đột phá lên tiểu thành chỉ còn một bước ngắn.

Trong tầng thứ tư Kiếm lâu Địa cấp, Sở Mộ ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, linh khí bốn phía không ngừng vọt tới, tay phải Sở Mộ nắm một khối linh thạch trung phẩm, linh khí tinh thuần không ngừng tiến vào trong bàn tay hắn rồi chảy xuôi trong kinh mạch, bị Thiên Nguyên kiếm khí đang vận chuyển chuyển hóa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.