Chương trước
Chương sau
- Không có đuổi theo ta?

Lương Hải Sơn không có cảm giác được khí tức áp bách phía sau, nhìn lại sau lưng trống trơn, hắn đã biết rõ đầu tiểu Huyết Yêu biến dị kia đuổi theo Sở Mộ.

- Hy vọng ngươi có thể thoát khỏi đầu tiểu Huyết Yêu biến dị kia.

Lương Hải Sơn nói.

- Bất kể thế nào ta đều thiếu nợ ngươi một nhân tình, sau này có cơ hội ta nhất định sẽ trả hết.

- Không ngờ lại truy sát ta.

Sở Mộ thầm mắng một tiếng, bốn thành Phong chi ý cảnh dung nhập vào trong thân pháp Phong Trung du, toàn lực chạy đi. Thân ảnh giống như một cơn cuồng phong thổi qua, khiến cho đất đá trên mặt đất cuồn cuộn.

Tiểu Huyết Yêu biến dị sau lưng vỗ đôi cánh vô cùng mạnh mẽ, phát ra tiếng vang phốc phốc dày đặc, tốc độ nó lại lần nữa tăng lên, hai chân cơ hồ biến thành bánh xe màu đỏ nhấp nhô không ngừng, lưu lại dấu chân trên mặt đất, đất đá bắn tán loạn.

Nhưng mà sau khi Sở Mộ toàn lực thi triển thân pháp, lại kéo giãn ra được chút khoảng cách.

- Nhân loại, đứng lại cho ta.

Một mặt điên cuồng đuổi theo, một mặt rít gào. Khí tức đáng sợ, hung ác giống như thủy triều mạnh mẽ tràn ra.

Sở Mộ không để ý tới chút nào mà nhanh chóng chạy đi. Tiểu Huyết Yêu biến dị nổi giận vô cùng, miệng mở ra, có một đoàn quyết quang ngưng tụ, thoáng chốc biến thành một quang cầu màu đỏ lớn chừng đầu người nhanh như thiểm điện bắn ra.

Thanh âm rít gào vang vọng làm cho da đầu Sở Mộ run lên, cũng không có quay đầu lại mà thi triển Huyễn Ảnh bộ, ảo ảnh bị quang cầu màu đỏ đánh nát, đánh vào mặt đất khiến cho mặt đất tổ tung, đất đá bắn tung tóe, trực tiếp tạo thành một cái hố sâu hơn mười thước.

Tiếng bạo tạc cùng với khí lưu mạnh mẽ trùng kích giống như sóng biển cuồn cuộn hình thành từng đợt cuồng phong thổi tới, mượn nhờ khí lưu hình thành cuồng phong, tốc độ của Sở Mộ lần nữa lại tăng lên một cấp độ.

Mặt đất màu đỏ bao la mờ mịt, hai đạo thân ảnh một trước một sau nhanh như thiểm điện bay vút qua, cách nhau không tới trăm mét.

Sức chịu đựng của tiểu Huyết Yêu biến dị kia làm cho Sở Mộ khiếp sợ không thôi, tinh thần kiên nhẫn của nó càng làm cho Sở Mộ không biết nói gì hơn.

Tiểu Huyết Yêu luôn đuổi theo, thề phải đuổi kịp, hút khô máu tươi trong cơ thể Sở Mộ mới hả giận.

Sở Mộ đã quên mình chạy đi rất xa, rất xa. Không biết chạy bao lâu, lúc này tiên thiên kiếm khí còn lại trong đan điền không còn thừa lại bao nhiêu, từng đợt cảm giác mệt mỏi từ trong đan điền truyền lại đại não. Hắn hận không thể dừng lại, trực tiếp nằm nghỉ ngơi ở trên mặt đất.

Bởi vì thi triển Phong chi ý cảnh trong thời gian dài, tinh thần cũng tràn ngập mệt mỏi, vô cùng mệt nhọc.

Một cảm giác tới cực hạn tràn ngập, Sở Mộ gắng gượng chống đỡ, hắn biết rõ, một khi mình dừng bước lại, thậm chí là chỉ lộ ra một chút bộ dáng không chống đỡ nổi chính là khích lệ đối với đầu tiểu Huyết Yêu biến dị đang đuổi theo phía sau.

Đầu tiểu Huyết Yêu biến dị này Sở Mộ biết rõ, sức chịu đựng của nó vô cùng đáng sợ.

Liên tục không ngừng đuổi theo Sở Mộ, làn da đỏ sậm của đầu tiểu Huyết Yêu biến dị kia sáng bóng lên, hung ác giống như ma thần màu đỏ, rít gào cuồn cuộn, khí thế hung ác trùng kích tới, làm cho toàn thân Sở Mộ run lên.

- Đáng chết, phải nghĩ biện pháp thoát thân.

Sở Mộ thầm nghĩ, cố nén cảm giác mê man mà suy nghĩ biện pháp đối phó.

Thực lực cách biệt quá mức rõ ràng, trên phương diện tốc độ cũng không chiếm được ưu thế gì, có cảm giác như đường cùng mạt lộ vậy.

Tiểu Huyết Yêu biến dị lần nữa thu hẹp khoảng cách với Sở Mộ, không tới năm mươi mét.

Miệng mở lớn, quang mang màu đỏ hội tụ rồi đột nhiên bắn ra, một đạo quang mang màu đỏ lớn bằng đầu người xé rách không khí bắn về phía Sở Mộ, Sở Mộ chỉ cảm thấy da đầu run lên, cố gắng né tránh.

Oanh một tiếng, quang mang màu đỏ bắn trúng mặt đất rồi nổ tung, thân thể Sở Mộ lảo đảo bắn về một bên. Trong nháy mắt này, bởi vì quá mức mỏi mệt mà Phong chi ý cảnh dừng lại, đợi tới lúc hắn kịp phản ứng thì đã chậm một nhịp.

- Nhân loại, ta muốn hút khô máu ngươi, máu tươi mỹ vị...

Tiểu Huyết Yêu rít lên, điên cuồng xông lên.

Nó giơ móng vuốt bên phải lên, móng vuốt sắc bén dài một thước có màu đỏ sáng bóng nhộn nhạo, sát khí bức người.

Đột nhiên, một đạo kiếm quang màu trắng phá không bắn tới, cảm giác lạnh lẽo hàng lâm làm cho toàn thân Sở Mộ không tự chủ được rùng mình, những nơi kiếm quang màu trắng đi qua, hơi nước trong không khí ngưng kết thành vô số vụn băng trôi nổi.

Kiếm quang màu trắng đột nhiên xuất hiện ẩn chứa lực lượng cường đại chém lên trên móng vuốt sắc bén của tiểu Huyết Yêu biến dị. Phanh một tiếng, kiếm quang trắng như tuyết bị nghiền nát, đầu tiểu Huyết Yêu biến dị kia bay ngược ra, móng vuốt sắc bén có sương màu trắng lan tràn.

Sở Mộ và tiểu Huyết Yêu biến dị đồng thời cả kinh. Một đạo thân ảnh trắng như tuyết giống như mũi tên từ đằng xa bắn tới, nhanh như thiểm điện, một đạo kiếm quang xé rách hư không, hàn ý lạnh lẽo như băng hàng lâm mặt đất.

Tiểu Huyết Yêu biến dị gầm lên giận dữ, thân thể cường tráng máu đỏ giống như lại bành trướng lên một vòng. Huyết quang nồng đậm hình thành một vòng sáng khuếch tán trong không khí. Hai móng vuốt sắc bén liên tục huy vũ.

Tiếng xé rách chói tai đáng sợ vang vọng, ảo ảnh ngập trời, phô thiên cái địa xuất hiện, giống như muốn xé rách thân thể trắng như tuyết thành vô số mảnh nhỏ.

Nhưng mà chỉ thấy thân thể trắng như tuyết kia chém ra một kiếm ngang trời, kiếm quang biến thành từng mảnh bông tuyết đột nhiên xuất hiện trong không trung.

Dưới bông tuyết, ảo ảnh ngập trời giống như là bọt biển, kiếm quang trắng như tuyết nhìn như yếu đuối lại cứng cỏi, sắc bén, một kiếm trực tiếp đánh nát ảo ảnh huyết sắc ngập trời, không hề có chút trở ngại nào chém về phía tiểu Huyết Yêu biến dị.

Tiếng phanh vang vọng, tiểu Huyết Yêu biến dị bị kiếm quang màu trắng đánh trúng, thân thể nhanh chóng bay ngược về phía xa hơn mười mét.

Kiếm quang màu trắng lạnh lẽo lan tràn, trên ngực tiểu Huyết Yêu biến dị có một tầng sương trắng tràn ngập.

Một kiếm này... Quá mãnh liệt... Quá nhanh... Quá hung ác.

Tiểu Huyết Yêu biến dị chỉ cảm thấy máu tươi trong cơ thể mình giống như bị đóng băng, trong nháy mắt không có cách nào vận chuyển, lực lượng giống như bị giam cầm vậy.

Tiếp theo, khí thế đáng sợ tới cực điểm được ngưng tụ, kiếm trong tay thân ảnh màu trắng kia giống như hợp với cánh tay làm một.

Một kiếm tràn ngập phong tình, xé rách hư không, gióng như là tuyết rơi, đâm về phía tiểu Huyết Yêu biến dị.

Một kiếm này giống như vĩnh hằng, khắc sâu ở trong mắt Sở Mộ, thành từ cổ chí kim.

Tiểu Huyết Yêu biến dị vô cùng hoảng sợ phát ra tiếng kêu sắc bén, nhưng mà không có cách nào né tránh, chỉ có thể miễn cưỡng dùng hai móng vuốt sắc bén thủ hộ trước ngực, ý đồ ngăn cản một kiếm tất sát long trời lở đất này.

Một kiếm này mang theo ý tuyệt sát, cố gắng đạt tới mục đích một kiếm tất sát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.