Chương trước
Chương sau
- Thực lực Tiểu Huyết yêu có lẽ cũng có phân chia cao thấp a.

Sở Mộ nhớ tới miêu tả trên bảng nhiệm vụ.

- Đúng, Tiểu Huyết Yêu nhất vân là yếu nhất, lực lượng bọn chúng tương đương với Hóa Khí cảnh nhập môn của chúng ta. Tiểu Huyết Yêu nhị vân thì tương đương với Hóa Khí cảnh tiểu thành. Tiểu Huyết Yêu tam vân thì tương đương với Hóa Khí cảnh đại thành. Tiểu Huyết Yêu tứ vân thì tương đương với Hóa Khí cảnh viên mãn. Tiểu Huyết Yêu ngũ vân mặc dù không có lực lượng Khí Hải cảnh, nhưng mà trong Hóa Khí cảnh cũng là tồn tại vô cùng cường đại. Ta thấy Hóa Khí cảnh viên mãn chúng ta cũng không phải là đối thủ của bọn chúng. Trong kiếm phủ chúng ta, có lẽ chỉ có các sư huynh trên Đồng Kiếm bảng mới có thể đối kháng, chém giết bọn chúng a.

Lương Hải Sơn ngưng trọng nói:

- Huyết Yêu vân sinh ra trên trán bọn chúng, liếc mắt là có thể nhìn ra. Nếu như gặp phải Huyết Yêu ngũ vân, chúng ta nên bỏ chạy, chạy được bao xa thì chạy.

Sở Mộ gật đầu.

Vừa đi vừa nói chuyện với nhau, rất nhanh hai người đã tới cửa vào Huyết Yêu cảnh, đây là chân núi một ngọn núi cao ở trong nội phủ.

Trừ Sở Mộ và Lương Hải Sơn ra, còn có rất nhiều người nhanh chóng từ phía xa chạy tới, tốc độ cực nhanh, ít nhất cũng có vài trăm người chạy tới nơi này, thoạt nhìn phân thành nhiều trận doanh khác nhau.

- Đi thôi, đội ngũ của chúng ta ở phía kia.

Lương Hải Sơn chỉ vào phía trước nói:

- Chúng ta đi vào Huyết Yêu tầng một, nghe nói tiểu Huyết Yêu bình thường sẽ không hành động một mình, cho nên vì săn giết tiểu Huyết Yêu cho tốt, chúng ta sẽ liên thủ với mọi người.

- Lương Hải Sơn, ngươi tới rồi.

- Sở Mộ, ta giới thiệu cho ngươi một chút, hắn là Trương Tồn, tu vi Hóa Khí cảnh tiểu thành đỉnh phong. Hắn gọi là Lưu Diệu Minh, có tu vi Hóa Khí cảnh tiểu thành. Hắn gọi là Hà Chấn, cũng có tu vi Hóa Khí cảnh tiểu thành...

Lương Hải Sơn giới thiệu với Sở Mộ, tổng cộng có sáu người, tăng thêm Lương Hải Sơn là bảy, toàn bộ đều có tu vi Hóa Khí cảnh tiểu thành, nhưng mà có mạnh có yếu.

- Hắn là Sở Mộ, là học viên mới.

- Học viên mới?

Những người kia nhìn chằm chằm vào Sở Mộ một lát, Lưu Diệu Minh kia nhíu mày nói:

- Còn không có tu luyện kiếm khí quyết mới, lúc này hắn nên ngoan ngoãn tu luyện kiếm khí quyết rèn luyện tiên thiên kiếm khí củng cố trụ cột a. Mà không phải đến tham dự loại nhiệm vụ nguy hiểm như vậy.

- Lương Hải Sơn, ta biết rõ ngươi là người tốt, đối với học viên mới có vài phần chiếu cố, nhưng mà Huyết Yêu cảnh không phải là nơi bình thường. Rất nguy hiểm, chunsgt a cũng không thể đảm bảo an toàn của bản thân, càng không có khả năng bảo hộ chu toàn cho một người mới.

Hà Chấn cũng nói.

- Các ngươi yên tâm, thực lực Sở Mộ không kém.

Lương Hải Sơn vội vàng nói.

- Một học viên mới, một thân kiếm khí vừa mới chuyển hóa thành tiên thiên kiếm khí, còn chưa có tu luyện bất kỳ kiếm khí quyết Huyền cấp nào, lợi hại đi chăng nữa thì nhiều lắm cũng tương đương với Hóa Khí cảnh tiểu thành bình thường mà thôi. Ở nơi nguy hiểm như Huyết Yêu cảnh này, không cẩn thận sẽ bị giết chết. Nói không chừng sẽ làm liên lụy tới những người khác.

Trương Tồn lợi hại nhất trong mấy người cũng lên tiếng:

- Như vậy đi, ngươi có thể đi theo chúng ta hành động, tăng trưởng kiến thức, chúng ta cũng sẽ cố gắng cam đoan oan toàn cho ngươi, nhưng mà tất cả thu hoạch trong Huyết Yêu cảnh đều không có phần của ngươi. Đợi sau khi rời khỏi Huyết Yêu cảnh, ngươi còn phải trả cho chúng ta mỗi người ba ngàn học phần.

- Đúng, ta cảm thấy đề nghị của Trương Tồn sư huynh rất tốt.

Đám người Lưu Diệu Minh lập tức lên tiếng.

- Các ngươi..

Lương Hải Sơn biến sắc, lập tức tức giận nói.

- Không cần nhiều lời.

Sở Mộ ngăn cản Lương Hải Sơn nói tiếp, đối với việc tụ tập hay không tụ tập với đám người này săn Huyết Yêu, Sở Mộ cũng không thèm quan tâm. Được thì được, mà không có cũng không sao. Thậm chí hắn còn có khuynh hướng một mình hành động.

Có lẽ một mình hành động sẽ tương đối nguy hiểm, nhưng mà thu hoạch mà hắn kiếm được, không sẽ vì vấn đề phân phối mà nảy sinh xung đột.

- Được rồi, ta cũng không đi cùng các ngươi.

Lương Hải Sơn nổi giận đùng đùng, vung tay áo quay người nói với Sở Mộ:

- Hai người chúng ta cùng một tổ đi, chiếu cố lẫn nhau.

- Được.

Đã nói tới nước này, Sở Mộ cũng không thể nói gì nữa.

- Ngu ngốc.

Đám người Trương Tồn nhao nhao thấp giọng nói.

Càng ngày càng có nhiều người chạy tới, không chỉ có đệ tử cửu viện, còn có đệ tử viện khác.

- Là hắn...

Trong đám người, Sở Hà đảo qua mọi người, khi nhìn thấy Sở Mộ lập tức nao nao, vẻ mặt kinh ngạc không thôi. Hắn cảm thấy dùng thiên phú của Sở Mộ, có lẽ không thể nào nhanh như vậy tiến vào nội phủ mới đúng.

Cho dù trong lòng vô cùng kinh ngạc, nhưng mà Sở Hà cũng không có ý đến chào hỏi.

Thời gian trôi qua một chút, đã qua giờ mùi, tới giờ Thân, nhưng mà cửa vào Huyết Yêu cảnh còn chưa xuất hiện.

Lúc này một tiếng xôn xao vang vọng, tràn ngập sợ hãi, thán phục.

- Sở Mộ, mau nhìn, là Hàn Huyết sư tỷ.

Lương Hải Sơn giật nhẹ ống tay áo của Sở Mộ, thấp giọng nói, ngữ khí vô cùng kích động, vẻ mặt càng không thèm che dấu vẻ ái mộ.

Sở Mộ nhìn qua, chỉ thấy có một bóng người thướt tha nhanh chóng bay vọt tới, sau đó đáp xuống ở vị trí cách cửa Huyết Yêu cảnh không xa. Y phục trắng như tuyết, bên hông có đai lưng bằng ngọc quấn quanh, làm nổi bật cái eo nhỏ nhắn của nàng, mái tóc xanh rũ xuống, thân thể cao gầy, trước sau lồi lõm làm cho ánh mắt người ta nóng bỏng.

Khuôn mặt trắng nõn, bóng loáng như là bạc ngọc, ngũ quan tinh xảo phối hợp tạo thành một khuôn mặt tuyệt mỹ. So với những mỹ nữ trên mạng ở địa cầu còn phải đẹp hơn ba phần.

- Giống như một mảnh tuyết trắng ở trên đỉnh núi cô độc.

Sở Mộ thầm nghĩ, khí chất của Hàn Nhược Tuyết làm cho hắn có đánh giá như vậy.

Trên người này phát ra khí tức chấn động vô cùng mạnh mẽ, tầng tầng lớp lớp chấn động, giống như là biển cả, vô số phong mang nội liễm, ẩn chứa bên trong, lại mơ hồ cảm nhận được cảm giác lạnh lẽo, trong vòng ba mươi mét bốn phía không có ai dám tới gần, cho dù có không ít người đang rục rịch tới gần.

- Tu vi kiếm khí thật mạnh.

Đối với thân thể, dung mạo của nàng, Sở Mộ càng thêm kinh ngạc tu vi kiếm khí của nàng hơn. Tối thiểu cũng là cấp độ Hóa Khí cảnh viên mãn.

- Hàn Nhược Tuyết sư tỷ cũng là người cửu viện chúng ta, ba năm trước nàng tiến vào nội phủ, hai năm trước thông qua khiêu chiến nhận được quyền cư ngụ trong kiếm lâu Thiên cấp, một năm trước thành công khiêu chiến cao thủ trên Đồng Kiếm bảng.

Lương Hải Sơn dùng ngữ khí hưng phấn thấp giọng nói, một mặt nhìn chằm chằm vào Hàn Nhược Tuyết tràn ngập sùng kính:

- Hàn sư tỷ ở trong Kiếm lâu Thiên cấp số năm, đứng số năm mươi ba trong Đồng kiếm bảng nội phủ.

- Đồng kiếm bảng... Thiết kiếm bảng...

Sở Mộ không khỏi liên hệ hai cái tên này.

- Ngoại phủ có Thiết kiếm bảng, nội phủ có Đồng kiếm bảng, nghe nói Vương phủ có Ngân kiếm bảng. Mỗi bảng đơn chỉ có trăm danh ngạch mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.