Chương trước
Chương sau
- Ha ha, Mạnh Siêu, ngươi cũng không thể như vậy a. Bất kể thế nào ngươi đều coi như là sư huynh, có lẽ nên nhường sư đệ một chút. Cho dù cuối cùng đánh bại đối phương, tối thiểu cũng cho hắn có chút thời gian chống đỡ nha.

Một thanh niên Kiếm giả trước đó nói chuyện phiếm với Mạnh Siêu lập tức cười nói, trên mặt mang theo vài phần châm chọc.

- Đúng vậy, một kiếm đánh bại học viên mới, chuyện này đối với hắn mà nói, quá tàn nhẫn.

MỘt người khác cũng góp lời.

- Này, này, không nên kiêu ngạo như vậy, chiến đấu bằng thực lực chứ không phải bằng mồm mép a.

Lương Hải Sơn nhướng mày, bất mãn phản bác:

- Huống chi ngươi thực sự có thể dùng một kiếm đánh bại hắn hay sao?

- Lương Hải Sơn, không phải ngươi coi trọng học viên mới này đó chứ? Ta nhớ học viên mới trước kia ngươi coi trọng cũng không có kết quả tốt a.

- Ta xem trọng hay không đều là chuyện của ta, ngươi quản làm gì?

Lương Hải Sơn tức giận nói.

- Không phải ta đang nhắc nhở ngươi sao? Không nên tùy tiện coi trọng học viên mới, như vậy mới không làm mất mặt ngươi.

Đối phương bĩu môi.

- Được rồi, song phương đều tới, hiện tại bắt đầu khiêu chiến đi.

Chấp sự Bách Sự đường thiếu kiên nhẫn chen miệng vào.

Sở Mộ đề thân nhảy lên đấu kiếm đài, đứng ở phía đối diện Mạnh Siêu, chừng hai mươi mét.

- Vị sư đệ này, ta có một đề nghị khác.

Trong mắt Mạnh Siêu hiện lên vẻ nghiền ngẫm, đột nhiên nói:

- Ta thấy ngươi vừa mới tiến vào nội phủ, cũng còn chưa có tu luyện kiếm khí quyết Huyền cấp bình thường, đoán chừng bản miễn phí kia ngươi cũng chướng mắt. Nhưng mà kiếm khí quyết trong Tàng Công lâu đều tốn không ít học phần để đổi. Nếu đã là sư huynh, vậy ta sẽ chiếu cố ngươi một chút. Chỉ cần ngươi có thể chống đỡ được mười kiếm dưới tay ta, ta sẽ đưa cho ngươi một ngàn học phần, sao nào? Đề nghị này không tệ chứ?

Mười mấy người dưới Đấu kiếm đài lập tức cười rộ lên, bọn họ đương nhiên rất rõ ràng, đây bất quá chỉ là một thủ đoạn của Mạnh Siêu mà thôi. Không khai chiến đã muốn dùng khí thế áp bách đối phương. làm cho đối phương rơi vào thế hạ phong, kể từ đó đánh bại đối phương càng thêm đơn giản hơn.

Mà một khi Sở Mộ đồng ý, trong lúc vô hình đã bị Mạnh Siêu ảnh hưởng, đối với chiến đấu vô cùng bất lợi.

- Một ngàn... Quá ít...

Ngữ khí của Sở Mộ có chút đứt quãng, trên mặt hiện lên nụ cười vui vẻ.

- Ồ? Quá ít sao? Sư đệ, quá tham lam cũng không phải là hiện tượng tốt nha.

Mạnh Siêu thản nhiên cười nói:

- Như vậy đi, chỉ cần ngươi chịu đựng được mười kiếm của ta, ta sẽ cho ngươi hai ngàn học phần, có nhiều lắm không? Ngươi phải biết rằng, cho dù trở thành đệ tử nội phủ, dưới tình huống bình thường, mỗi một tháng cũng chỉ có thể nhận được một ngàn học phần mà thôi.

- Ta cũng có đề nghị.

Sở Mộ đột nhiên nói.

- Sư đệ có cao kiến gì sao?

Mạnh Siêu ra vẻ ngạc nhiên, so với vẻ lạnh lùng trước đó dường như là hai người khác biệt.

- Muốn chơi thì chơi lớn một chút.

Sở Mộ bật cười lớn:

- Ta có hai vạn học phần, dùng thứ này làm tiền đặt cược. Ngươi thắng thì hai vạn học phần là của ngươi. Nếu như thua, ngươi phải giao cho ta hai vạn học phần, có dám hay không?

- Hai vạn học phần?

Đám người phía dưới trợn mắt há hốc mồm.

- Một học viên mới sao lại có thể có được hai vạn học phần cơ chứ?

- Có một loại tình huống, đó chính là học phần hắn kiếm được từ Tiên hiểm tam quan kia. Cũng đồng nghĩa với việc Sở Mộ này lúc vừa mới vào ngoại phủ, xông qua ba cửa ải kia tối thiểu cũng lọt vào top mười, không... Hẳn là trước bốn.

- Coi như là top một Thiên hiểm tam quan kia thì thế nào chứ? Đó cuối cùng chỉ là thành tích ở ngoại phủ, khác với nội phủ, nhiều nhất chỉ có thể nói không gian phát triển của người này sau này siêu việt người thường. Nhưng mà ngay cả kiếm khí quyết Huyền cấp cũng không tu luyện, thực lực chỉnh thể làm sao có thể vượt qua Mạnh Siêu, tu vi của hắn đã là Hóa Khí cảnh tiểu thành a.

- Nói cũng đúng. Thiên tài cũng cần thời gian phát triển.

Lương Hải Sơn càng thêm kinh ngạc, hắn không ngờ tùy tiện dẫn đường lại là một thiên tài.

- Mạnh Siêu đồng ý với hắn đi, học phần không đủ thì bên ta còn có một chút.

Hai người trước đó nói chuyện phiếm với Mạnh Siêu ồn ào nói.

- Bản thân mình có một vạn rưỡi học phần, nếu như lại gom góp lại thêm hai vạn thì có ba vạn rưỡi học phần. Ta đoán món kiếm khí quyết Huyền cấp trung phẩm kia cần bốn vạn học phần a.

Trong lúc Mạnh Siêu âm thầm do dự, nghe thấy lời nói phía dưới lập tức khẽ cắn môi quyết định, hắn trịnh trọng nói:

- Được, đánh cuộc thì đánh cuộc. Hai vạn học phần này sẽ là của ta.

- Chiến đấu bắt đầu.

Chấp sự Bách Sự đường kia thấy đối phương đã đàm phán xong, bắt đầu tuyên bố.

Một đạo kiếm khí màu đỏ được cô dọng, phóng ra nhiệt lực kinh người bắn thẳng về phía Sở Mộ.

Thân thể Sở Mộ nhoáng lên một cái, mười đạo ảo ảnh lắc lư thoáng hiện, tránh đi tiên thiên kiếm khí của Mạnh Siêu, đồng thời còn xuất hiện bên người Mạnh Siêu, rút kiếm ra tấn công.

- Không ngờ lại đem Huyễn Ảnh bộ tu luyện tới viên mãn...

Người quan sát phía dưới lập tức kinh ngạc không thôi.

Sở Mộ chém ra một kiếm về phía Mạnh Siêu, nhưng mà thân ảnh Mạnh Siêu dần dần nhạt đi, chân thân hắn xuất hiện ở sau lưng Sở Mộ, một kiếm chém ra, lập tức có hơn mười đạo hỏa lưu xẹt qua.

Giống như là mười sợi tơ trực tiếp kéo về phía Sở Mộ, hóa ra chỉ là tàn ảnh.

Bộ pháp của Mạnh Siêu cũng là cấp độ cao giai, cũng tu luyện tới viên mãn, cũng không kém hơn Sở Mộ. Hai người thi triển bộ pháp đối chiến, tốc độ cực nhanh khiến cho người ta hoa mắt.

Mạnh Siêu sử dụng kiếm khí hạ phẩm, mỗi một kiếm chém ra đều ẩn chứa hỏa hệ chấn động mạnh mẽ, làm cho không khí bốn phía ngày càng thêm nóng bỏng, khiến cho mọi người chung quanh bị ảnh hưởng, có cảm giác miệng lưỡi đắng khô.

Nhưng mà đối với Sở Mộ có kiếm thế tiểu thành mà nói, căn bản không có gì khác biệt.

Song kiếm va chạm, lực lượng của Mạnh Siêu còn hơn Sở Mộ, nhưng mà không có cách nào tạo thành áp chế. Lực lượng phát ra từ thân kiếm hắn lại bị Sở Mộ dùng phương thức kỳ lạ dẫn dắt, đánh cho xơ xác.

Đã qua mười kiếm còn không đánh bại được Sở Mộ, thậm chí ngay cả dấu hiệu sắp đánh bại Sở Mộ cũng không có, Mạnh Siêu nhíu mày.

- Vậy ta sẽ dùng kiếm thuật siêu giai để đối phó với ngươi, đây là vinh hạnh của ngươi.

Mạnh Siêu khẽ quát một tiếng, kiếm thuật biến đổi, quanh thân phảng phất như có hỏa diễm tuôn ra, hung mãnh, dữ dội, một kiếm đâm ra có xu thế hỏa diễm cháy bừng bừng, muốn thiêu đốt Sở Mộ thành tro bụi.

- Là Liệt Hỏa kiếm thuật, thoạt nhìn Mạnh Siêu đã tu luyện tới tiểu thành.

Ngươi phía dưới thấp giọng nghị luận.

- Uy lực kiếm thuật siêu giai mạnh mẽ, một học viên mới căn bản không có khả năng nắm giữ kiếm thuật siêu giai, Sở Mộ này thua rồi.

- Đáng thương a, hai vạn học phần a.

- Quá xúc động.

Lương Hải Sơn cũng lắc đầu nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.