Chương trước
Chương sau
Kích động? Chờ mong? Hâm mộ? Hưng phấn? Hay là đắng chát? Thất lạc?

Tóm lại, cảm giác lúc này của bọn họ giống hỗn độn, đủ loại cảm xúc, phức tạp vô cùng.

bầu trời ngày càng ảm đạm, vẫn còn cuồng phong kéo tới mang theo áp lực trầm trọng, làm cho mọi người cơ hồ hít thở không thông.

Linh khí tinh thuần không kém linh thạch hạ phẩm liên tục, không ngừng từ trên không trung kiếm lâu rót xuống, tràn ngập trong kiếm lâu, khiến cho kiếm lâu cơ hồ biến thành một biển linh khí tinh thuần.

Linh khí trong cái biển này cuối cùng Sở Mộ cũng không cần chủ động hấp thu, tiên thiên kiếm khí vận chuyển trong kinh mạch ngày càng lớn mạnh, tự nhiên sinh ra một cỗ hấp lực cường đại, nhao nhao đem đám linh khí tinh thuần ngưng tụ quanh thân hút vào trong cơ thể, nhanh chóng chuyển hóa thành kiếm khí tiên thiên.

Đối với kiếm khí hậu thiên mà nói, tiên thiên kiếm khí còn tinh thuần gấp mười lần, bởi vậy, cho dù có một lượng lớn linh khí tinh thuần bị hấp thu, thậm chí còn điên cuồng rót vào trong cơ thể Sở Mộ, nhanh chóng chuyển hóa trong cơ thể. Nhưng mà cũng không có cách nào trong thời gian ngắn lấp đầy tiên thiên kiếm khí trong đan điền hắn.

Linh khí tinh thuần không ngừng rót vào trong cơ thể, trừ chuyển hóa thành tiên thiên kiếm khí ra, cũng đang không ngừng tẩm bổ thân thẻ Sở Mộ. Dưới loại tình huống này, tâm thần Sở Mộ có cảm giác nhẹ nhõm.

Lực lượng linh hồn của hắn gióng như không tự giác mà bắn ra, tràn ngập quanh thân, tràn ngập không khí chung quanh, dần dần bắt được liên lạc với bên ngoài.

Mặc dù lực lượng linh hồn của Sở Mộ so với người bình thường mạnh mẽ hơn gấp bội. chuyện này cũng mang tới cho hắn ngộ tính yêu nghiệt, và tinh thần lực kiên cường dẻo dai. Nhưng mà trừ những thứ này ra, Sở Mộ chưa bao giờ vận dụng qua cái gọi là lực lượng linh hồn, cho nên tuy rằng hắn có lực lượng linh hồn mạnh mẽ hơn Kiếm giả bình thường mấy lần nhưng mà chưa bao giờ có một chút tác dụng thiết thực nào khác.

Không phải là Sở Mộ không muốn, mà hắn không biết. Linh hồn là thứ vô cùng thần bí, hắn có thể cảm giác được linh hồn mình vượt xa thường nhân. Nhưng mà không có cách nào cảm giác được linh hồn mình rốt cuộc mạnh mẽ hơn thường nhân bao nhiêu lần. càng không có cách nào điều động nó được.

Nhưng mà giờ phút này, lực lượng linh hồn của Sở Mộ từ chỗ sâu trong linh hồn bắn ra, từng chút một lan tràn ra ngoài. Một mét... Hai mét... Ba mét....

Mãi tới khi tới sáu mét, lực lượng linh hồn phóng ra mới ngừng lại, dường như đã đạt tới cực hạn.

Tiếp theo, Sở Mộ chỉ cảm thấy linh hồn mình chấn động, phảng phất như từ trong hư vô có một cỗ lực lượng tinh thuần rót vào trong linh hồ. Linh hồn càng trở nên lớn mạnh, ngưng thực hơn. Lực lượng linh hồn lần nữa phóng đại, khuếch tán.

Bảy mét... Tám mét... Chín mét...

Khi lực lượng linh hồn lan tràn ra tới khoảng cách mười mét, Sở Mộ hoàn toàn tiến vào cảnh giới không linh, là trạng thái thiên nhân hợp nhất khó có được.

Dưới loại trạng thái này, từ trong đó Sở Mộ vô thức khôi phục lại một phần nhỏ ý thức, hắn chỉ cảm thấy tư duy, ý niệm trong đầu mình thông suốt chưa từng có. Giống như là kim cương hoàn mỹ loại bỏ cơ hồ tất cả bụi bặm, không còn chút tỳ vết nào. Liếc mắt nhìn cũng có thể nhìn thấu tất cả sự vật, thấu hết bản chất.

Bộ phận ý thức này nằm trong khống chế của Sở Mộ, đủ loại lĩnh ngộ về Vân chi ý cảnh lập tức xông lên trong đầu hắn.

Mây tụ tán vô thường, biến ảo bất định, cuốn cũng không được, nhàn nhã vô cùng, vì vậy có thể trôi nổi đi khắp nơi, khắp nơi trên bầu trời đều có mây bay là vậy.

Ba thành Vân chi ý cảnh lần nữa được lĩnh ngộ sâu sắc thêm, đủ loại ảo diệu hiện lên trong lòng hắn.

Hai mắt Sở Mộ giống nhưu hai đóa mây trắng chuyển động, trong mắt dường như cũng biến thành biển mây, có mây trắng hiện lên, nhanh chóng thổi qua.

Hợp rồi lại tan, vô thường vô định.

Linh khí tinh thuần hội tụ tới quanh thân hắn trong lúc vô hình cũng chịu ảnh hưởng, biến ảo bất định giống như là mây vậy.

Ba thành một... Ba thành hai...

Giống như là cưỡi tên lửa bay lên trên cao, lĩnh ngộ Vân chi ý cảnh nhanh chóng tăng lên, kinh người tới cực điểm.

Không bao lâu, Vân chi ý cảnh thành công tăng lên tới bốn thành.

Đến lúc này, Sở Mộ chỉ cảm thấy đủ loại lĩnh ngộ Vân chi ý cảnh trở nên tối nghĩa, gian nan. Hắn đã biết rõ, đây là cực hạn trước mắt, coi như đem số thời gian còn lại tổn hao vào việc lĩnh ngộ nó cũng không có một chút tiến bộ nào nữa.

Vân chi ý cảnh bị thu lại, khí lưu lần nữa khôi phục bình thường. Kim chi ý cảnh hiện ra.

Thoáng chốc, linh khí tinh thuần hình thành khí lưu lại biến đổi, từng đạo linh khí trở nên sắc bén vô cùng, tựa như từng thanh kiếm sắc bén, lạnh lẽo vô cùng, nhao nhao bắn về phía Sở Mộ, tựa hồ muốn xuyên thủng Sở Mộ, vạn kiếm xuyên thân mà chết vậy.

Đủ loại ảo diệu của Kim chi ý cảnh lần nữa hiện lên trong lòng, mãnh liệt giống như thủy triều vậy.

Kim chí cường, sắc bén và lạnh lẽo vô cùng, có thể xuyên thủng, cắt nát vạn vật, có được sự sắc bén vô tận.

Đồng tử Sở Mộ biến thành màu vàng nhạt, loáng thoáng dường như còn có hai thanh kiếm nhỏ màu vàng lập lòe trong đó, lòng trắng mắt cũng tràn ngập khí lưu màu vàng nhạt, khiến cho hai mắt hắn vô cùng sắc bén. Người bình thường nhìn qua sẽ lập tức có cảm giác giống như mắt bị kiếm quang công kích, không có cách nào thừa nhận được.

Kim Chi ý cảnh bắt đầu tăng lên.

Ba thành một... Ba thành hai... Ba thành ba...

So với tốc độ tăng lên của Vân chi ý cảnh, Kim Chi ý cảnh không có chút kém cỏi hơn chút nào.

Bốn thành.

Khi Kim chi ý cảnh tăng lên tới bốn thành, Sở Mộ lần nữa cảm giác được lĩnh ngộ Kim chi ý cảnh trở nên gian nan, tối nghĩ, đã vô lực lĩnh ngộ nữa.

Nhưng mà cảnh giới Không linh Thiên nhân hợp nhất còn chưa kết thúc.

Linh quang lóe lên, Sở Mộ tập trung kiếm thế.

Kiếm thế thể hiện sự sắc bén của Kiếm giả, tinh khí thần hợp nhất, tạo thành một khối, cô đọng như kiếm.

Lĩnh ngộ tín niệm của Kiếm giả, lĩnh ngộ tinh thần của kiếm, đem tín niệm và tinh thần của kh cùng với tinh khí thần của bản thân dung hợp vào một chỗ, cuối cùng cô đọng lại thành một, hình thành kiếm thể.

Kiếm thể bàng bạc, sắc bén vô tận, không chút sợ hãi, đối mặt với các loại áp lực, các loại cảm xúc mặt trái đều có thể đối kháng được.

Cấp độ kiếm thế của Sở Mộ là nhập môn.

Nhưng mà gần đây hắn đang nghiên cứu làm sao có thể đem kiếm thế chuyển hóa thành công kích trên thân kiếm, lĩnh ngộ kiếm thế lại thâm sâu thêm không ít.

Lúc này dưới cảnh giới không linh Thiên nhân hợp nhất, đối với việc lĩnh ngộ kiếm thế giống như là nước lũ, tuôn ra không ngừng.

Linh khí điên cuồng hội tụ tới trở nên bá đạo, hùng hậu, giống như núi cao dừng lại, bên trong lại ẩn chứa sắc bén vô cùng, phảng phất như muốn cắt nát tất cả, so với bình thường càng thêm bàng bạc, càng thêm cường hãn, đối với Kiếm Các trưởng lão của Thanh Phong kiếm phái trước đó cũng không có chút thua kém nào.

Bất tri bất giác, kiếm thế Sở Mộ đột phá, từ nhập môn tới có chút thành tựu, uy lực tăng lên gấp bội.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.