Chương trước
Chương sau
Một thành một, chính là mức độ lĩnh ngộ Kim Chi Ý Cảnh của hắn lúc này. Muốn tăng lên tới một thành hai, vô cùng khó khăn. Dựa theo Sở Mộ nghĩ, chắc hẳn tối thiểu cần ba tháng thậm chí nhiều thời gian hơn mới được.

Nhưng nếu như có thể tiến vào Thánh Địa Tu Luyện, tốc độ kia sẽ gấp mười lần thậm chí gấp mấy chục lần, thậm chí nâng cao tới hơn trăm lần. Bởi vậy, chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp đối với Sở Mộ mà nói, có vẻ là quan trọng nhất.

Loại chỗ như Thánh Địa Tu Luyện này, cho dù là một con heo, nhiều lần tiến vào trong đó, cũng có thể lĩnh ngộ ra ý cảnh. Đối với người có ngộ tính cao mà nói, mức độ tăng trưởng càng khả quan hơn. Nhất là loại ngộ tính đạt tới cấp bậc yêu nghiệt như Sở Mộ, mức độ tăng trưởng có thể đạt được hơn trăm lần.

Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua.

Tu vi kiếm khí của Sở Mộ dần tinh thâm hùng hậu hơn, nhưng vẫn còn cách nửa bước Hóa Khí đỉnh phong một đoạn chênh lệch ngắn. Huyễn Ảnh Bộ lại dừng ở chín huyễn ảnh, hình như sắp đột phá đến mười huyễn ảnh lại bị ngăn cản.

Song kiếm thuật cũng đạt tới một bình cảnh. Chỉ cần đột phá, liền có thể đạt được tiểu thành. Đến lúc đó thi triển song kiếm, uy lực liền có thể có tăng lên.

Ngày hôm nay, Sở Mộ ở tầng một của Kiếm Lâu tu luyện kiếm thuật, đột nhiên cảm giác được phong cấm Kiếm Lâu bị trùng kích chấn động, truyền ra từng đợt âm thanh, khiến cho Sở Mộ chú ý.

Thu kiếm vào vỏ, đi ra khỏi Kiếm Lâu, hắn liền nhìn thấy ở ngoài phong cấm có hai người đang đứng. Một người hắn không nhận ra là ai, một người chính là Lý Anh Duệ.

Khẽ cau mày, Sở Mộ bước đi tới.

- Chuyện gì?

Đứng ở trước phong cấm, Sở Mộ cũng không có đi ra khỏi phong cấm, lạnh lùng hỏi.

Phong cấm này có hiệu quả cách âm rất nhỏ. Nếu như ở khoảng cách quá xa, âm thanh sẽ bị suy yếu. Nhưng giống bây giờ chỉ cách một tầng phong cấm, mặt đối mặt, lấy giọng điệu bình thường nói, đối phương có thể nghe được rõ ràng.

- Ta là Hàn Ngạo.

Người đứng bên cạnh Lý Anh Duệ mở miệng nói, chắp hai tay sau lưng, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo. Mũi ưng khiến hắn thoạt nhìn càng lạnh lùng cao ngạo hơn:

- Chấp sự Ngạo Kiếm Bang, người chịu trách nhiệm ngoại phủ. Nghe nói ngươi từ chối lời mời của ta?

- Thì tính sao?

Người tới không thiện, Sở Mộ cũng không có đối xử khách khí.

- Không sao cả. Chỉ là, người ta muốn mời, chưa bao giờ có người nào dám từ chối ta.

Hàn Ngạo mỉm cười, lạnh lùng nói.

- Sẽ luôn luôn có lần đầu tiên.

Sở Mộ không nhanh không chậm trả lời.

- Rất tốt. Xem ra thu được vị trí thứ 65, khiến cho ngươi có chút thoải mái, không phân biệt rõ thực tế.

Hàn Ngạo lạnh giọng nói. Lý Anh Duệ không nói được một lời, mặt không thay đổi, đứng ở bên cạnh.

- Còn có chuyện gì nữa không? Không thật sự không có chuyện gì, đừng tới làm phiền ta tu luyện.

Sở Mộ thản nhiên nói.

- Con người của ta, thích nhất chính là lấy lý phục người. Ta cho ngươi một cơ hội. Năm ngày sau diễn ra chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, chúng ta lấy thứ hạng phân ra cao thấp. Ngươi nếu như thua, phải gia nhập Ngạo Kiếm Bang, trở thành một thành viên của Ngạo Kiếm Bang.

Hàn Ngạo lạnh lùng cười, nói:

- Ngược lại, ngươi nếu như thắng, không chỉ không cần gia nhập Ngạo Kiếm Bang, ta còn chuyển cho ngươi thời gian năm mươi canh giờ sử dụng Thánh Địa Tu Luyện. Nhớ kỹ, điều này không cần ngươi đồng ý. Ngươi cứ làm theo là được.

- Nếu ngươi muốn đưa thời gian cho ta, ta sẽ không từ chối.

Sở Mộ nói.

- Rất tốt.

Hàn Ngạo lạnh lùng cười, xoay người rời đi. Lý Anh Duệ liếc mắt nhìn Sở Mộ một cái, sau đó cũng xoay người rời đi.

Rất nhanh, tin tức chuyện Hàn Ngạo cùng Sở Mộ đặt cược truyền khắp toàn bộ ngoại phủ.

...

- Sở Mộ này thật sự đủ ngu xuẩn.

- Đúng vậy. Đoán chừng là lần đầu tiên khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp thu được thứ hạng 65, liền tự cho mình là rất xuất sắc.

- Hàn sư huynh lại là thứ hạng 29 trên Thiết Kiếm Bảng. Cho dù là không tiến bước, chí ít cũng có thể vững chắc ở trong thứ hạng trước 30. Phải biết rằng, thực lực chênh lệch giữa thứ hạng 30 và thứ hạng 31 lại đặc biệt rõ ràng. Sở Mộ này cho dù lợi hại hơn nữa, ta thấy có thể tiến được mấy thứ hạng đã đặc biệt nổi bật rồi.

- Thật không có kinh nghiệm.

- Người nào không biết tính tình Hàn Ngạo người này cao ngạo vô cùng, không cho phép người khác từ chối hắn. Sở Mộ này nếu như ngoan ngoãn đáp ứng lời mời của Hàn Ngạo thì đã không có việc gì. Hiện tại hắn lại từ chối. Ngược lại chính là tự tìm khó chịu cho mình.

- Ta còn muốn gia nhập Ngạo Kiếm Bang. Đáng tiếc người ta không mời.

- Chỉ dựa vào loại trình độ này ngươi, tự động đưa tới cửa, người ta cũng không muốn thấy.

- Ngươi nói chuyện thế nào vậy?

- Ta nói thật thôi. Khó chịu à? Khó chịu thì lên đài đấu kiếm.

- Lên thì lên. Ai sợ ai chứ?

...

Bên trong Kiếm Lâu số 65.

- Sư đệ, lần này đúng là không sáng suốt.

La Ngọc Phong có chút ít lo lắng nói.

- Sư huynh yên tâm. Sư huynh xem ta có lúc nào lại làm chuyện không nắm chắc đâu.

Sở Mộ khẽ cười nói.

- Nói là nói như vậy. Sư đệ đúng là chưa từng khiến ta thất vọng qua. Nhưng Hàn Ngạo lại đứng thứ 29 trên Thiết Kiếm Bảng. Thực lực không tầm thường. So với những đối thủ trước kia, rõ ràng mạnh hơn rất nhiều. Có người nói Tạ Đông Hoa thậm chí ngay cả một kiếm của Hàn Ngạo cũng không đỡ nổi.

La Ngọc Phong vẫn lộ ra vẻ mặt lo lắng.

Sau khi tiến vào Kiếm Phủ, hắn rất bị đả kích.

Thời điểm ở Thanh Phong Kiếm Phái, hắn là thiên tài hào quang chói mắt. Khi ở Kiếm Viện Ly Châu, tuy rằng không vẻ vang, nhưng cũng không phải là hạng người bình thường. Chí ít ở trong rất nhiều người tại Kiếm Viện, hắn vẫn ở đứng ở hàng ngũ trên.

Nhưng sau khi đến Kiếm Phủ, liền trở thành hạng người bình thường. Luận về các phương diện như thiên phú tu luyện, luận về ngộ tính, có rất nhiều người vượt qua hắn. Trong bốn nghìn người, tối thiểu có ba nghìn người ở trên hắn.

La Ngọc Phong càng cảm nhận sâu sắc được sự cường đại của các học viên bên trong Kiếm Phủ. Nhất là những người ở trên Thiết Kiếm Bảng đó.

Sở Mộ thứ hạng 65, so với thứ hạng 29, chênh lệch thật sự quá lớn. Nhất là chênh lệch giữa trước và sau ba mươi lại đặc biệt rõ ràng.

- Sư huynh không cần phải lo lắng. Trong lòng ta đều biết.

Sở Mộ nói. Trên thực tế, thời điểm khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp vòng trước, Sở Mộ cũng không có lấy ra toàn lực. Tối thiểu kiếm thế nhập môn và bốn thành Phong Chi Ý Cảnh theo bản năng đều giữ lại.

- Được rồi.

La Ngọc Phong gật đầu.

Tiếp theo, hai người lại nói chuyện phiếm về đề tài khác. La Ngọc Phong cũng nhân cơ hội này, hỏi Sở Mộ về những nghi vấn khó xử lý trene phương diện kiếm thuật, nhận được lời giải thích.

Chỉ chớp mắt, năm ngày trôi qua. Một vòng chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp mới một lần nữa bắt đầu.

Lần này, so với lần trước càng náo nhiệt hơn. Số người tới càng đông hơn. Bởi vì rất nhiều người đến vì Sở Mộ.

Học viên mới này vừa tiến vào ngoại phủ, cuốn lên phong vân, mang theo một cơn lốc cực lớn, dẫn tới ngoại phủ chấn động không dừng. Nhưng thật ra có nhiều người chưa từng xem qua Sở Mộ rốt cuộc có hình dạng thế nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.