Sở Mộ tập trung tinh thần kiểm tra. Quả nhiên học phần có tăng trưởng. Ban đầu từ ba vạn bảy nghìn tăng đến ba vạn bảy nghìn sáu trăm.
- Ngươi... Ngươi có phải nên thu… thanh kiếm... lại...
Trương Khánh Vĩ chỉ vào kiếm của Sở Mộ, khóe mắt liên tục co quắp, chật vật nói.
- Ngươi có phải đang suy nghĩ, tìm người nào đối phó ta hoặc là tìm cơ hội gì đó để trả thù ta hay không?
Sở Mộ mỉm cười cười, nói.
- Không đúng, không đúng... Ta làm sao có thể. Đây là do ta trình độ không bằng người...
Trương Khánh Vĩ liên tục cười nịnh nọt. Mặc dù hắn hận Sở Mộ hận muốn chết, nhưng bây giờ lại một điểm cũng không dám thể hiện ra.
- Hoan nghênh ngươi trả thù. Chỉ có điều tiếp theo, sẽ không đơn giản như vậy đâu.
Sở Mộ cười mà như không cười nói, sau đó thu kiếm vào vỏ.
Hai học viên mới vừa nhìn thấy liền cảm giác đã nghiền. Tên học viên cũ Trương Khánh Vĩ này lúc trước bá đạo như vậy, ở trước mặt Sở Mộ, còn chưa phải là bị thu thập đến mức ngoan ngoãn như một con chó nhà hay sao?
Ánh mắt Trương Khánh Vĩ lóe lên, thu kiếm vào vỏ, dựa vào vách tường di chuyển sang một bên. Hắn rất sợ Sở Mộ xuất thủ lần nữa. Thời điểm di chuyển đến lối ra, hắn vội vàng lui về phía sau, xoay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng Trương Khánh Vĩ, Sở Mộ biết, người này tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Nhưng Sở Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976222/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.