Chương trước
Chương sau
Đầm lầy khắp nơi đều là cành khô, lá vàng. Thỉnh thoảng có nhiều chỗ còn có thể xuất hiện bọt khí phát ra những tiếng ục ục, sau đói phát nổ, truyền ra một mùi thối khó ngửi.

- Thanh đoản kiếm là của ta.

Một đệ tử của Thương Ưng Kiếm Phái kiếm phái trung phẩm, quát khẽ. Bất chợt, thân hình giang rộng, giống như một con chim ưng bay lên, lao vút về phía trước. Trong nháy mắt, hắn bắn ra hai mươi mấy thước. Đầu ngón chân hắn nhẹ nhàng điểm ở trên một cành cây khô nhô lên khỏi mặt đầm lầy, mượn lực phi thân lên, nhanh chóng lao tiếp về cái cây khô ở chính giữa đầm lầy.

Vài lần mượn lực, thể hiện rõ kiếm giả này là cao thủ về thân pháp.

Mắt thấy hắn đã vượt qua một nửa lộ trình, rất nhanh là có thể đến chỗ cái cây khô lấy được đoản kiếm. Đột nhiên, một bóng đen từ dưới đầm lầy bỗng nhiên lao lên, giống như cá heo vọt ra khỏi mặt nước, hoặc như một mũi tên bắn ra. Nó còn mở cái miệng to như chậu máu, cắn về phía kiếm giả đang lao giữa không trung.

Trong nháy mắt quá nhanh, kiếm giả này lộ ra vẻ mặt kinh hãi. Giữa không trung, hắn lại không có cách nào mượn lực, khó có thể làm ra phản ứng gì. Toàn thân hắn cứng đờ, thoáng cái liền bị cắn trúng, rơi vào trong đầm lầy.

Tõm tõm.

Có tiếng rơi vang lên. Hắn chìm vào trong đầm lầy, không thấy bóng dáng. Chỉ có những cảnh cây khô trên mặt đầm lầy hơi dập dờn dao động, nói rõ tất cả những gì vừa xảy ra cũng không phải là ảo giác.

- Sư huynh!

Các đệ tử của Thương Ưng Kiếm Phái đều sợ hãi rống lên, vẻ mặt đầy bi thương. Các đệ tử của kiếm phái đều đại biến, theo bản năng lui về phía sau vài bước, kéo dài khoảng cách giữa mình cùng đầm lầy.

- Đó là vật gì vậy?

Một giọng hỏi thăm mang theo vài phần hồi hộp vang lên.

- Mãnh thú, một loại mãnh thú chưa từng thấy qua...

- Quá nhanh. Căn bản là không nhìn thấy rõ đó là mãnh thú gì.

Mỗi người trong sự kinh hãi, vội vàng lui về phía sau. Bọn họ sợ bị mãnh thú này tập kích. Nhưng đầm lầy lại là một mảnh tĩnh mịch không có động tĩnh gì. Hình như mãnh thú đáng sợ kia không có cách nào rời khỏi mặt đầm lầy vậy.

Hai mắt Sở Mộ nheo lại, đồng tử trong nháy mắt co lại. Đại thành xem kiếm khiến thị lực của hắn vượt xa so với người bình thường. Cho nên, hắn nhìn thấy rất rõ ràng cái bóng trong lúc bất chợt từ trong đầm lầy vọt ra. Đó là một con cá sấu. Một con cá sấu với hình thể chiều dài vượt quá năm thước. Hình dáng vô cùng cường tráng, đặc biệt hung mãnh. Cái miệng há ra đầy răng sắc nhọn, khiến người ta cảm thấy vạn phần hồi hộp.

Chủ yếu nhất là, toàn thân con cá sấu này đều là màu đen. Trong nháy mắt nó thả ra khí tức chấn động, tràn ngập sự đáng sợ và uy áp đến cực điểm. Tuyệt đối phải là con mãnh thú cao cấp nhất mà Sở Mộ trước đó từng gặp qua. Có chút khác biệt về kích thước. Cảm giác này giống như khác biệt giữa Kiếm Khí Cảnh cùng Hóa Khí Cảnh.

- Bên trong sơn cốc Đại Ly, lại có yêu thú...

Trong lòng đám bốn người Sở Hà đều chấn động, đồng tử co lại kịch liệt. Làm cao thủ Hóa Khí Cảnh, bọn họ không chỉ có tu vi cao hơn người khác, trên phương diện kiến thức cũng vượt qua được người khác. Cho nên, vừa liếc mắt bọn họ liền nhìn ra nội tình của bóng tối từ bên trong mặt đầm lầy lao ra kia.

Yêu thú, là tồn tại mạnh mẽ còn trên cả mãnh thú. Trên một phương diện ý nghĩa nào đó, có thể cho rằng yêu thú chính là thể mãnh thú cao cấp tiến hóa. Giống như sự khác biệt giữa Kiếm Khí Cảnh cùng Hóa Khí Cảnh.

Yêu thú nhỏ yếu nhất, chí ít cũng có thực lực Hóa Khí Cảnh nhập môn.

- Không biết thực lực con yêu thú kia thế nào?

Đám người Sở Hà âm thầm suy đoán. Trong nháy mắt quá nhanh, khiến bọn họ không có cách nào đưa ra được phán đoán chuẩn xác.

- Ta nhớ ra rồi. Yêu thú này dường như bị hạn chế ở trong phạm vi mặt đầm lầy không có cách nào rời đi.

Trong đáy mắt Chu Hoành Vũ hiện lên một tia bừng tỉnh. Hắn nhớ tới chuyện đã nghe được trước đây.

- Lẽ nào năm nay, cũng chỉ có 95 người có thể tiến vào Bách Cường thôi sao?

Không ít người đều thầm nghĩ.

- Ta cũng không tin, con hung thú này thật sự lợi hại như vậy.

Mắt thấy mặt đầm lầy không có động tĩnh gì, cuối cùng có người nhịn không được. Người thanh niên mắt tam giác đi về phía trước hai bước. Đột nhiên hắn nhìn về phía Sở Mộ, tròng mắt xoay chuyển, vẻ mặt lộ ra ý cười:

- Các hạ, chúng ta liên thủ, có thể giúp đỡ lẫn nhau.

Sở Mộ cũng nhận ra đối phương, biết thực lực của thanh niên mắt tam giác này coi như không tệ.

Bốn thành Phong Chi Ý Cảnh khiến Sở Mộ tràn ngập lòng tin đối với mình. Cho dù là con cá sấu kia, quả nhiên là tồn tại cường đại vượt qua mãnh thú, Sở Mộ không có cách nào giết chết nó, cũng có lòng tin có thể thoát thân.

Chủ yếu nhất là, trên cái cây khô kia có năm thanh đoản kiếm. Tuy rằng không nhất định lấy hết toàn bộ năm thanh đoản kiếm, nhưng một thanh bao giờ cũng có thể.

- Được.

Suy nghĩ của Sở Mộ vừa chuyển, hắn trực tiếp đáp ứng.

- Tốt lắm, ta đếm tới ba, chúng ta cùng nhau thi triển thân pháp.

Thanh niên mắt tam giác cười nói:

- Một... Hai... Ba...

Tiếng nói vừa dứt, thanh niên mắt tam giác lập tức thi triển thân pháp. Thân hình hắn thoáng động, giống như một mũi tên, bắn ra thẳng tắp. Với tu vi nửa bước Hóa Khí, khiến hắn thoáng cái đã bay vụt ra xa hơn ba mươi thước, mau không thể tưởng tượng nổi.

Thân hình Sở Mộ đồng thời thoáng động, nhẹ bỗng giống như một ngọn gió thổi ra đi. Nhìn như không nhanh, cũng không có thể kém hơn so với thanh niên mắt tam giác.

Sở Mộ cùng thanh niên mắt tam giác cách nhau hai ba mươi thước, cùng nhau tiến lên, đi tới cái cây khô ở giữa mặt đầm lầy.

Tầm mắt tất cả mọi người đều tập trung ở trên người hai người bọn họ. Mắt mỗi người đều mở to, gần như ngừng thở. Chỉ có tiếng thân pháp phá không rất nhỏ vang lên.

Ánh mắt Sở Hà rơi vào trên người Sở Mộ. Hắn khẽ híp mắt lại một cái. Chu Hoành Vũ đầu tiên ngẩn ra, tiếp theo cười mà như không cười. Từ Kiếm Phong cùng Lý Hoài Ngọc đều nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hiện lên một tia bừng tỉnh.

Chớp mắt, Sở Mộ cùng thanh niên mắt tam giác đã lướt qua hơn nửa mặt đầm lầy. Khoảng cách với cái cây khô càng lúc càng gần. Tim mọi người bị nâng lên, ngừng hít thở, nắm đấm nắm chặt. Bởi vì người lúc trước cũng bị tập kích ở khoảng vị trí này.

Toàn thân Sở Mộ đột nhiên rét run, có cảm giác rợn cả tóc gáy. Trong nháy mắt hắn bị một khí tức hung hãn khủng khiếp tập trung. Máu gần như dừng lưu chuyển. Lỗ chân lông nổ tung. Da đầu tê dại. Trên làn da truyền ra từng cảm giác tê liệt. Cơ bắp còn trở nên cứng đờ. Cảm giác nguy cơ tử vong giống như đang gõ lên tiếng chuông cảnh báo.

Kiếm thế!

Ý niệm chấn động, linh hồn run lên. Sở Mộ hoàn toàn không dám giữ lại. Trong nháy mắt, kiếm thế nhập môn đấu với với khí tức hung hãn đang tập trung vào bản thân, dường như giãy khỏi sự ràng buộc, nhận được cách giải thoát. Hắn thi triển thân pháp Phong Trung Du, toàn thân giống như tinh linh trong gióm xẹt qua một đường hình cung.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.