Môi Sở Mộ khẽ run lên. Trong tai La Ngọc Phong và Trịnh Tu Nhiên đồng thời vang lên câu nói này. Nhưng đám người Chu Hoành Vũ lại không nghe thấy.
La Ngọc Phong và Trịnh Tu Nhiên hơi ngẩn ra. Nhưng ngay sau đó, cả hai quả quyết lui về phía sau, thi triển thân pháp nhanh chóng rời xa.
Bọn họ cũng không phải là hạng người chậm chạp. Bọn họ hiểu rất rành mạch, đối mặt với Chu Hoành Vũ tứ kiệt Kiếm Viện, lưu lại ngược lại sẽ khiến Sở Mộ bó tay bó chân, còn không bằng nhân lúc trước khi đối phương lên tiếng lập tức rời đi, miễn đi Sở Mộ phải lo lắng.
La Ngọc Phong cùng Trịnh Tu Nhiên hành động như vậy, Chu Hoành Vũ cũng không liếc mắt nhìn, không để ý tới, Chu Hoành Vũ không nói gì, đám thủ hạ tất nhiên cũng sẽ im lặng.
Cục diện này nhất thời giống như chín con sói ác bao vây xung quanh một con sơn dương.
- Ta vừa lúc còn thiếu hai thanh đoản kiếm. Ngươi đem hai thanh đoản kiếm của các ngươi cho ta.
Đợi sau khi La Ngọc Phong và Trịnh Tu Nhiên đã rời xa, Sở Mộ lúc này mới mở miệng. Hắn không nhanh không chậm nói, khí độ phi phàm.
- Tu vi không cao, giọng điệu cũng không nhỏ.
Hai mắt Chu Hoành Vũ khẽ híp một cái, một tia tinh quang sắc bén bắn ra. Không khí dường như muốn đông cứng lại, khiến người ta cảm thấy áp lực gấp bội.
- Thế tử, người này đặc biệt ngang bướng, lại còn kiêu căng. Chưa thấy quan tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976177/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.