Người kia tay phải nắm chặt một thanh đoản kiếm dài khoảng 30 cm, vẻ mặt phẫn nộ, mang theo vài phần không cam lòng quát lớn. Kiếm khí toàn thân hắn chấn động kịch liệt, bộ dạng như muốn liều mạng tới cùng.
- Là ngươi tìm được, không sai. Đáng tiếc, ngươi không có thực lực để bảo vệ cho thanh đoản kiếm. Tốt nhất đem đoản kiếm giao ra đây. Bằng không, đừng trách lưỡi kiếm của chúng ta vô tình.
Bảy người hình thành vòng vây. Một người cầm đầu cười lạnh nói. Tay hắn cầm Ngụy Kiếm Khí chỉ vào đối phương, vẻ mặt lạnh lùng.
Về phần ba người Sở Mộ đứng ở cách đó không xa, bị trực tiếp quên lãng.
Người cầm thanh đoản kiếm kia có tu vi kiếm khí thập đoạn đỉnh phong. Bảy người bao vây xung quanh hắn, có sáu người là thập đoạn đỉnh phong, một người là thập đoạn hậu kỳ. Tu vi như thế, thảo nào lại không để ý tới đám người Sở Mộ bọn họ.
Dù sao nhìn sang, ba người Sở Mộ, một người nửa bước hóa khí, một người thập đoạn đỉnh phong, một người thập đoạn hậu kỳ. Bình thường nửa bước hóa khí tuy rằng lợi hại, nhưng cũng không phải là đối thủ của mấy thập đoạn đỉnh phong liên thủ lại.
- Muốn thanh đoản kiếm hay là muốn mạng, ngươi tự lựa chọn đi. Ta đếm tới ba.
Vừa dứt lời, tiếng đếm thoáng cái đã vang lên:
- Một... Hai...
- Chờ một chút, ta đưa.
Tay phải của người cầm đoản kiếm dùng sức, gân xanh nổi lên. Chợt hắn buông ra, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976172/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.