Chương trước
Chương sau
- A Mộ, không cần phải lo lắng, đợi có thời gian ta mang đệ đi tới gặp Hoa đại ca, đến lúc đó sẽ tốt thôi.

Sở Thiên thấy Sở Mộ nhíu mày, cho rằng hắn đang lo lắng khiến cho Sở Hà khó chịu cho nên vội vàng nói.

- Ồ?

Sở Mộ lại lâm vào trầm tư, căn bản không có nghe rõ Sở Thiên đang nói gì, hắn chỉ thuận miệng nói một tiếng.

- Ý cảnh... Sở Hà cũng có khả năng lĩnh ngộ ý cảnh. Nếu như quả thực lĩnh ngộ Ý cảnh, có lẽ là Thủy Chi ý cảnh.

Sở Mộ âm thầm nói, có vài phần kinh ngạc. Chợt lại cảm thấy thoải mái. Dù sao sau khi tiến vào Hóa Khí cảnh lĩnh ngộ ý cảnh, tuy rằng không phải là chuyện quá phổ biến, nhưng mà cũng không phải quá thưa thớt. Huống chi Sở Hà cũng là một thiên tài, lĩnh ngộ ý cảnh cũng không phải là chuyện kỳ quái gì.

- Xem ra tứ viện Kiếm giả của kiếm viện này, mỗi một người rất có thể đều lĩnh ngộ ý cảnh. Chỉ là lĩnh ngộ tới mấy thành lại không rõ.

Sở Mộ âm thầm tổng kết suy đoán của mình:

- Chỉ là không biết bọn họ có lĩnh ngộ kiếm thế hay không?

- Thật không ngờ tới, Kinh Đào kiếm phái Sở Hà trong kiếm viện tứ kiệt lại là đại đường ca của tiểu sư đệ.

Đám người La Ngọc Phong thi nhau lắc đầu, vẻ mặt cảm khái nói.

- Lần này nếu như không có Sở Hà tới, chỉ sợ rất khó mà xong việc.

Trịnh Tu Nhiên hiếm khi lên tiếng nói một câu.

- Tiểu sư đệ, ta thực sự không biết nên hình dung đệ thế nào đây. Vừa mới tới kiếm viện lập tức khiến cho kiếm viện hỗn loạn.

Chu Tiến cười khổ nói, nhưng mà trong mắt lại hiện lên vẻ hưng phấn như sợ thiên hạ không loạn vậy.

- Cũng không thể nói Tiểu sư đệ như vậy. Tất cả mọi chuyện chỉ có thể nói người Thanh Lan viện tự cho là đúng, lại thua không nổi. Nếu không sẽ không xuất hiện những chuyện này.

La Ngọc Phong nhàn nhạt nói, có vài phần lạnh lẽo:

- Được rồi các vị sư đệ, Thanh Phong viện là nơi chúng ta cùng nhau thủ hộ, không thể chỉ dựa vào sức của một mình Tiểu sư đệ được. Cũng không thể trông cậy vào những người khác, chỉ có bản thân cường đại mới là chính đạo.

- Đại sư huynh nói cực kỳ đúng, đệ muốn đi tu luyện, tranh thủ đột phá tu vi, kiếm thuật tiến bộ.

Vũ Văn Minh Hóa vô cùng khí phách nói, thân thể nhoáng lên một cái, hóa thành một đạo cầu vồng màu vàng nhạt nhanh chóng rời đi.

- Các vị sư huynh, chúng ta cùng nhau cố gắng.

Tạ Xuân Lôi nói, cũng hóa thành một đạo lưu quang rời đi.

Nhoáng một cái, bóng người ở tiền viện không còn, mọi người đều trở lại lầu các của mình tu luyện. Đủ loại chuyện xảy ra, sinh ra áp lực lớn lao, cũng tạo ra động lực lớn lao, áp bách bọn họ, làm cho bọn họ càng có động lực tu luyện.

Linh khí tinh thuần theo thượng nguyên kiếm khí vận chuyển trong kinh mạch, tu vi tăng lên từng chút một. Sau ba mươi ba đại chu thiên, Sở Mộ thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt mở ra, thanh tịnh như nước.

- Linh khí ẩn chứa trong linh thạch hạ phẩm quả thực là kinh người, cung cấp cho ta tu luyện lâu như vậy còn chưa bị ta hấp thu hết.

Cúi đầu liếc nhìn linh thạch hạ phẩm trong tay, vẫn là khối ban đầu hắn luôn sử dụng từ lúc đạt được kia. Tiếp theo, hắn lại ném khối linh thạch này vào trong oản luân không gian.

- Tu vi tăng lên, cũng không phải là chuyện một sớm một chiều. Trừ tu vi ra, còn có kiếm thuật. Hiện tại ta đã dần dần lục lọi ra chút môn đạo của song kiếm thuật, tới gần tiểu thành, mà tìm hiểu Phong chi tương cũng hơi có chút tiến triển. Tin rằng lần sau khi thi triển ra bản đơn giản của Phong chi tương, uy lực sẽ tăng lên vài phần. Chỉ là Kim Phong kiếm thuật còn chưa viên mãn, Kim chi ý cảnh cũng chỉ có một thành. Mà kiếm thuật Vân hệ còn chưa hoàn toàn nhuần nhuyễn, Vân chi ý cảnh cũng chỉ có một thành.

- Cũng được, thời gian kế tiếp trừ việc tăng trưởng tu vi kiếm khí ra, lại sắp xếp một ít thời gian lĩnh ngộ kiếm thế. Trọng điểm đặt ở kiếm thuật Vân hệ, mau chóng luyện tới viên mãn, rồi sau đó tìm hiểu ra tinh túy, dung hợp lại, dung nhập vào Kinh Vân sát để làm tăng uy lực lên.

Nói xong tâm tư Sở Mộ chìm đắm vào bên trong kiếm thuật Vân hệ.

Phi Vân kiếm thuật... Nhu Vân kiếm thuật... Quyển vân kiếm thuật... Tùy Vân kiếm thuật... Vân Hải kiếm thuật... Toái Vân kiếm thuật. Từ thấp tới cao tổng cộng có sáu môn kiếm thuật vân hệ, trong đó Phi Vân kiếm thuật, Nhu Vân kiếm thuật cùng với Quyển Vân kiếm thuật Sở Mộ đã tu luyện tới viên mãn, tinh túy trong đó cũng tìm kiếm ra, hơn nữa còn dug nhập vào trong Kinh Vân sát, khiến cho uy lực Kinh Vân sát tăng lên rõ rệt.

Nhưng mà Kinh Vân sát vẫn chỉ là kiếm kỹ trung giai, chỉ có thể nói đây là một chiêu tương đối lợi hại trong kiếm kỹ trung giai. Chuyện này đối với tu vi thập đoạn trung kỳ như Sở Mộ mà nói, đã không đủ dùng. Chỉ có đạt tới cấp độ cao giai mới càng thêm thích hợp.

Nhất là trong kiếm viện, có thể nói hơn phân nửa đệ tử đều tu luyện kiếm thuật cao giai, tự nhiên cũng có đủ sát chiêu cao giai. Những người lợi hại kia thậm chí còn có khả năng có hai thức, thậm chí là ba chiêu thức sát chiêu cao giai...

Mà trước mắt, Sở Mộ chỉ có một sát chiêu cao giai là Kim Phong liệt không từ Kim Phong kiếm thuật. Ngoài ra còn có Phong Chi tương bản đơn giản hóa, nhưng mà uy lực của Phong Chi tương bản đơn giản hóa rất mạnh, viễn siêu sát chiêu cao giai bình thường. Hơn nữa tiêu hao quá lớn, thi triển một chiêu cơ hồ muốn tiêu hao hết toàn bộ tu vi kiếm khí, cho nên Sở Mộ mới không thể chờ đợi được muốn có thêm sát chiêu kiếm kỹ cao giai.

Nếu như tu luyện Thiểm Lôi kiếm thuật, cũng chỉ có thể đạt được một sát chiêu cao giai. Chỉ là, dùng thời gian tu luyện Thiểm Lôi kiếm thuật còn không bằng dùng trên việc chỉnh hợp kiếm thuật Vân hệ, dù sao cũng là kiếm kỹ hắn sáng tạo, có thể hoàn toàn phát huy ra uy lực cực hạn. Còn có thể khiến cho Vân Chi ý cảnh tăng lên.

Dần dần, Sở Mộ chìm đắm trong tinh túy của Vân Hải kiếm thuật và Toái Vân kiếm thuật, gióng như thân thể ở trong một biển mây mênh mang, chìm nổi bất định.

Mây, từ trước tới nay tùy tâm sở dục, phiêu hốt bất định, biến ảo ngàn vạn, tự nhiên khôn cùng. Lúc này tu luyện kiếm thuật Vân hệ, Sở Mộ cũng bị ảnh hưởng, làm cho tính cách của hắn xảy ra biến hóa rất nhỏ.

Có thể nói nhìn kiếm có thể nhận định được Kiếm giả, luyện kiếm thuật cũng giống như là làm người vậy, giữa cả hai mặc dù không có liên quan tuyệt đối, nhưng mà hoặc ít hoặc nhiều sẽ có chút liên quan.

Một Kiếm giả tính cách bá đạo kiên cường nhất định sẽ không có khả năng tu luyện kiếm thuật nhu hòa, có bao nhiêu thành tựu chứ? Một người đường đường chính chính nhất định không thể nào có khả năng tu luyện kiếm thuật quỷ dị tới nhập môn được.

Nhưng mà Sở Mộ là tông sư kiếm thuật, có thể thể ngộ các loại kiếm thuật, lĩnh ngộ đặc điểm và biến hóa, lại kết hợp với nhau, từ kiếm thuật bất đồng đưa ra phong cách bất đồng, nói cho cùng, đây là căn cứ vào trên cơ sở kiếm thuật tông sư, Kiếm giả tầm thường căn bản không có cách nào hiểu được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.