Màu xanh nhạt trong mắt Sở Mộ ngày càng rõ ràng, dần dần lan tràn ra rồi tràn ngập toàn bộ hai mắt, mà thân thể Sở Mộ càng run lên một cách quỷ dị, hai chân không ngờ lại chậm rãi thoát khỏi mặt đất, bay lên trên không trung, giống như được một bàn tay vô hình chậm rãi nâng lên trên.
Cơn gió màu xanh nhạt này phạm vi tràn ngập càng lúc càng lớn, ảnh hưởng càng lúc càng rộng, ban đầu mới khuếch tán ra ngoài phạm vi mười thước, sau đó là hai mươi thước, ba mươi thước, càng ngày càng mở rộng, tới bốn mươi thước, năm mươi thước.
- Cái này... Cái này... Rốt cuộc là thứ gì?
Mọi người kinh ngạc, khó có thể tin nổi, cảnh tượng trước mắt giống như là yêu thuật vậy.
- Khí thế thật kinh người.
Tiêu Thiên Phong sợ hãi thán phục vạn phần, chiến ý trong lòng càng thêm mạnh mẽ tới cực điểm bay thẳng lên trên trời.
Trong mắt mọi người dường như cũng tràn ngập màu xanh ngập trời. Cả bầu trời lúc này chỉ có gió màu xanh nhạt đang thổi, không có một thứ gì khác.
Ngụy Hồng nhìn thấy biến hóa của Sở Mộ trước mắt, cảm nhận khí tức tràn ngập trong không khí, cảm nhận được cơn gió trước mắt ngày càng cường đại, trên mặt hiện lên vẻ khiếp sợ không cách nào che dấu. Đồng thời trong lòng lại hiện lên một cỗ dự cảm không ổn, trực giác nói cho hắn biết, nếu như để cho Sở Mộ tiếp tục như vậy, khí thế sẽ càng lúc càng lớn mạnh, đến lúc đó hắn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976067/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.