Trong lòng La Ngọc Linh cố gắng che giấu sự mất mát, tâm tư nhanh chóng quay ngược trở lại, liền vội vàng nắm được một tia cơ hội nói. Trên mặt nàng lộ vẻ một thần sắc khẩn cầu, trong mắt tràn ngập sự mong chờ, bộ dạng đáng thương.
- Vậy cứ mười ngày nàng qua một lần. Ta sẽ cố gắng hết mức bớt một chút thời gian chỉ điểm kiếm thuật cho nàng.
Sở Mộ thản nhiên nói, trong lòng của hắn chỉ có kiếm thuật kiếm đạo. Đối với chút tâm tư nho nhỏ của La Ngọc Linh, hắn cũng không có để ý. Về phần rút ra một chút thời gian, thật ra vẫn có thể.
- Được.
La Ngọc Linh vốn dự định là mỗi ngày đều qua. Vừa nghe thấy Sở Mộ nói như vậy, theo bản năng nàng muốn phản bác. Chỉ có điều nghĩ tới ước nguyện ban đầu của mình, nàng cố nén sự thất vọng trong lòng. Nàng cảm thấy, dù sao ngay từ đầu mười ngày tới một lần, sau đó quen thuộc hơn, có thể thường xuyên qua. Tin tưởng khi đó, Sở sư huynh cũng sẽ không đối với mình lãnh đạm như vậy.
- Đúng rồi, nàng là con gái của Chưởng giáo, ta hỏi nàng, đệ tử thập đoạn của bản phái đều đi nơi nào?
Sở Mộ vừa nghĩ tới vấn đề này, liền hỏi.
La Ngọc Linh vừa nghe, vội vàng trả lời:
- Sư huynh, cụ thể thế nào ta cũng không rõ ràng lắm. Ta chỉ biết, đệ tử của bản phái vừa đột phá đến thập đoạn, sẽ rời khỏi bản phái đến một địa phương mới, một nơi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976014/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.