Chương trước
Chương sau
- Đã đến giờ rồi sao?

Sở Mộ có chút kinh ngạc, mở mắt ra. Trong đối mắt có tinh quang màu vàng lợi hại tràn ngập. Linh khí giống như khói mù xung quanh đã biến mất sạch sẽ.

Có chút chưa thỏa mãn, Sở Mộ đi về phía lối ra, rời khỏi Thanh Phong Động.

Sở Mộ vừa rời khỏi Thanh Phong Động, đi ra mật thất dưới đất, hắn lập tức đã bị Chưởng giáo La Thiên Hùng triệu kiến. Bên cạnh đó còn có ba Chưởng viện cùng với tất cả trưởng lão Chủ Điện.

Trừ hắn ra, Lý Dật Vũ Văn Minh Hóa và Vương Đình Hạo cùng với Tiêu Thiên Phong lúc trước đều hưởng thụ qua đãi ngộ này.

Chỉ có điều, đánh giá của bọn họ đối với Sở Mộ cao hơn so với bốn người trước đó.

Đối với việc chỉ có Vũ Văn Minh Hóa lĩnh ngộ được một chiêu kiếm kỹ trung giai, các đại lão Thanh Phong Kiếm Phái chỉ kinh ngạc một chút. So với sự tưởng tượng của bọn họ, có một chênh lệch, nhưng không quan trọng.

Mặc dù ba người kia không lĩnh ngộ được cái gì, nhưng mà khí tức chấn động trên người bọn họ phát ra lại có biến hóa. Khí tức của Tiêu Thiên Phong càng thêm sắc bén. Khí tức của Lý Dật và Vương Đình Hạo lại tăng thêm một tia sắc nhọn. Điều này có nghĩa là thực lực của bọn họ cũng có chút nâng cao.

Về phần Sở Mộ!

Chưởng giáo môn đã từ chỗ Lăng Phong Chưởng Viện hiểu rõ được một ít chân tướng. Sở Mộ thật sự lĩnh ngộ Phong Chi Ý Cảnh, đồng thời đạt tới độ cao kinh người: hai thành.

Ở trong số bọn họ, người lĩnh ngộ được ý cảnh còn chưa tới một phần ba. Mức độ lĩnh ngộ cao nhất chính là bản thân La Thiên Hùng, bốn thành.

Cho nên, khi bọn họ biết Sở Mộ không chỉ lĩnh ngộ ý cảnh, lại đạt được hai thành, mỗi người đều chấn kinh đến tột đỉnh. Thậm chí hai phần ba các trưởng lão, gương mặt già nua chợt nóng lên, xấu hổ đến mức có một kích động trực tiếp gặp trở ngại.

Lăng Phong Chưởng Viện lại chắp hai tay ra sau lưng, vẻ mặt tự đắc. Thật giống như người khiến mọi người vô cùng khiếp sợ chính là hắn.

Sau đó, mọi người mừng như điên.

Một ở kiếm giả Kiếm Khí Cảnh đã lĩnh ngộ ý cảnh, chỉ cần không chết non, thành tựu sau này tuyệt đối không thể đong đếm. Nói không chừng, còn có cơ hội đem ý cảnh đại thành thậm chí viên mãn. Thậm chí là nhìn được một chút huyền ảo cao thâm hơn phía sau ý cảnh.

Về phần giao đấu cuối cùng giữa Sở Mộ cùng Tiêu Thiên Phong, bọn họ cảm thấy Sở Mộ thi triển dường như kiếm thế, nhưng lại không dám xác định. Tuy nhiên bây giờ, bọn họ cuối cùng đã dám xác định, khẳng định không phải là kiếm thế, mà là một loại bí pháp nào đó.

Bọn họ sẽ không tin tưởng, một kiếm giả ở thời điểm Kiếm Khí Cảnh vẫn chỉ là bát đoạn, có hai thành Phong Chi Ý Cảnh, còn có thể lĩnh ngộ kiếm thế. Vậy đơn giản chính là nửa đêm nói chuyện phương tây.

Phải biết rằng thứ kiếm thế này mới thật sự là thuộc về kiếm giả, so với ý cảnh càng khó có thể lĩnh ngộ hơn. Hiện nay toàn bộ cao tầng Thanh Phong Kiếm Phái, chỉ có các trưởng lão mới lĩnh ngộ kiếm thế.

Sau khi bị triệu kiến, từng đôi mắt của các vị đại lão phát ra tinh quang lập lòe, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hình như bóng đèn điện lực mười phần. Tim Sở Mộ đập thình thịch, thiếu chút nữa xoay người cướp đường chạy như điên.

Giờ phút này, hắn thật giống như một con dê con béo múp mip bị một đàn sói hung ác trong thảo nguyên bao vây.

- Sở Mộ, lần này tìm hiểu Thanh Phong Kiếm Bia, có lĩnh ngộ được kiếm kỹ gì hay không?

Chưởng giáo La Thiên Hùng vẻ mặt cười, mắt híp lại, giống như con sói xám.

- Không.

Đầu Sở Mộ chảy ra mồ hôi lạnh.

- A, vậy có thu hoạch nào khác hay không?

Đám người La Thiên Hùng vui mừng, mắt sáng hơn. Không lĩnh ngộ kiếm kỹ, biểu thị rất có thể lĩnh ngộ được Kim Chi Ý Cảnh.

- Chưởng giáo muốn chỉ cái gì?

Sở Mộ hỏi ngược lại, vẻ mặt mờ mịt, khiến mọi người cảm thấy tiểu tử này còn có chút giảo hoạt.

- Sở Mộ, Chưởng giáo và các vị các trưởng lão là muốn biết, lần này ngoại trừ Phong Chi Ý Cảnh đã lĩnh ngộ được ra, ngươi có lĩnh ngộ được Kim Chi Ý Cảnh hay không?

Lăng Phong Chưởng Viện lên tiếng, bộ dạng có chút không kịp chờ đợi.

- Kim Chi Ý Cảnh?

Sở Mộ lộ ra một tia thần sắc vô cùng kinh ngạc. Sau đó, vẻ mặt chợt biến thành tiếc hận, khe khẽ thở dài nói:

- Chỉ sợ là phải khiến cho Chưởng giáo và các vị Chưởng viện cùng với các vị trưởng lão thất vọng. Ta cũng không lĩnh ngộ được Kim Chi Ý Cảnh. Nếu như có thêm mấy ngày, nói không chừng có thể lĩnh ngộ được.

- Không!

Thần sắc các đại lão cứng lại, giống như bị dội một bát nước lạnh vậy. Trong thoáng chốc, bọn họ tỉnh táo lại, tinh quang trong mắt cũng trở nên ảm đạm xuống.

Một lúc lâu sau, La Thiên Hùng mới nhìn Sở Mộ, nói:

- Không được cũng không có vấn đề gì. Có thể ở thời điểm Kiếm Khí Cảnh bát đoạn, lĩnh ngộ được hai thành Phong Chi Ý Cảnh, đủ thấy thiên tư và ngộ tính của ngươi cường hãn, vượt qua xa các kiếm giả khác. Cho dù là đệ tử của kiếm phái thượng phẩm, cũng không cách nào lĩnh ngộ được ý cảnh trong thời điểm Kiếm Khí Cảnh bát đoạn. Càng chưa nói đạt tới hai thành. Lần này, ngươi tìm hiểu Thanh Phong Kiếm Bia ba ngày, mặc dù không có lĩnh ngộ được Kim Chi Ý Cảnh, nhưng tin tưởng cũng có lĩnh ngộ nhất định. Bằng cho ngươi một mở đầu, một sự dẫn dắt. Sau này, nhất định có thể lĩnh ngộ được Kim Chi Ý Cảnh.

Người khác cũng đều dùng ánh mắt cổ vũ nhìn Sở Mộ. Bọn họ cảm thấy, lấy ngộ tính Sở Mộ kinh người như vậy, lại có một tia mở đầu và dẫn dắt, tương lai nhất định có thể lĩnh ngộ Kim Chi Ý Cảnh.

Hai ý cảnh, vậy càng không tầm thường.

Nếu như để bọn họ biết, trước khi tiến vào Thanh Phong Động, Sở Mộ đã có hai ý cảnh phong vân, không biết có thể bị trực tiếp chấn động mà ngất đi hay không.

Nếu Sở Mộ không lĩnh ngộ được Kim Chi Ý Cảnh, các vị các đại lão liền quan tâm thăm hỏi vài câu, cổ vũ Sở Mộ không ngừng cố gắng, không kiêu căng không nóng nảy, sau đó mới để cho Sở Mộ rời đi.

Lúc đi xuống thang trời, Sở Mộ âm thầm thở dài một hơi.

Trên thực tế, hắn cũng không phải không có lĩnh ngộ được Kim Chi Ý Cảnh. Không chỉ có lĩnh ngộ được, đồng thời còn đạt tới nửa thành.

Nửa thành Kim Chi Ý Cảnh!

Chỉ có điều, khi Chưởng giáo và các Chưởng viện hỏi thăm, để lộ ra sự thực bọn họ đã biết mình lĩnh ngộ Phong Chi Ý Cảnh, bởi vậy, Sở Mộ mới nói không có lĩnh ngộ được Kim Chi Ý Cảnh.

Kiếm giả phải có phong quang!

Đây là tinh thần của kiếm giả. Không sai. Nhưng điều này cũng không đại biểu kiếm giả phải ngốc.

Cần phải biết, một thanh kiếm có sắc bén mấy đi nữa, cũng không phải bất kỳ thời khắc nào cũng ra khỏi vỏ.

Thời điểm đã ra khỏi vỏ, thi triển hết sắc bén lợi hại, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, không người nào có thể ngăn cản. Nhưng lúc đã tra vào vỏ, phong quang nội liễm, trở lại nguyên trạng.

- Ba thành Phong Chi Ý Cảnh, một thành Vân Chi Ý Cảnh, nửa thành Kim Chi Ý Cảnh. Bất tri bất giác, ta đã đi được xa hơn so với kiếm giả cùng thế hệ. Thậm chí trên phương diện lĩnh ngộ ý cảnh, cũng vượt lên trước cao thủ Hóa Khí Cảnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.