- Ở chỗ này, xem ra tác dụng của thị kiếm bị suy yếu cực lớn. Trừ phi là thị kiếm viên mãn, bằng không ở chỗ này không có cách nào phát huy ra được bao nhiêu tác dụng.
Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, không để cho mây trắng biến đổi quấy rầy phán đoán của mình.
- Không ngờ nhắm mắt lại? Chẳng lẽ là muốn bỏ qua sao?
Trong biển mây Lý Dật nhìn thấy cảnh đó, lại cảm thấy không giải thích được.
Sở Mộ không nhìn thấy hắn, nhưng hắn lại có thể thấy Sở Mộ. Đây là chỗ tinh diệu của Vân Hải Kiếm Thuật sau khi thi triển ra, cũng chính là căn bản khiến mình có thế không bị đánh bại.
- Đã như vậy, ta đánh bại ngươi.
Thầm nghĩ một tiếng, thân hình Lý Dật lay động đi tới. Một kiếm từ trong biển mây mịt mờ đến, gần như lặng lẽ không một tiếng động đâm về phía Sở Mộ.
Lỗ tai Sở Mộ khẽ run lên, tiếng xuất kiếm xé gió tưởng như không thể phát hiện ra được, vẫn rơi vào trong tai của hắn. Một số người nghe kiếm gần như đại thành, không giống như những người bình thường. Sở Một tiện tay đánh ra một kiếm.
Keng.
ắn đã chắn được một kiếm do Lý Dật đâm tới. Cổ tay rung lên, kiếm quang vừa chuyển. Sau khi đẩy kiếm của Lý Dật ra, hắn thuận thế đâm tới, khiến một mảnh mây trắng cuộn trào mãnh liệt.
Lý Dật kinh hãi vội vàng bứt ra, lui về phía sau. Hắn lại nhớ, lúc trước chỉ lấy kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1975977/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.