Gió mạnh mẽ vô cùng đập vào trong mắt, như muốn thổi tung y phục, nghiền nát y phục trên người hắn. Sở Mộ cảm thấy mình khó mà đứng vững được, thân thể, cơ hồ bị thổi dán vào vách đá, hai mắt không mở ra được, chỉ có thể quay người đi lùi vào gần vách đá mà thôi.
- Chẳng trách Ngôn sư huynh kiêng kỵ Lệ Phong nhai như vậy, Lệ Phong nhai này thực sự quá ác liệt.
Sở Mộ không khỏi thầm nghĩ.
- Nếu như là những người khác, bị loại gió này thổi, nhất định sẽ cảm giác rất là khó chịu, đau đớn a. Khá tốt, ta còn có bí pháp Kiếm khí hộ thể, Vô Ảnh kiếm khí tầng một bám vào tầng ngoài da thịt, ngăn cản kình phong thổi tới.
Sở Mộ lầm bầm nói, bởi vì có vách núi, cho nên hắn có thể mở mắt, nhìn thấy vách núi trước mặt một cách rõ ràng.
Vách núi này không có dấu vết của con người tạo thành nào, hoàn toàn là do bị kình phong thổi mà ra, mỗi một dấu vết dường như đều có bóng dáng của gió.
Mất trật tự, không có một chút quy luật nào, nhưng mà nhìn qua, Sở Mộ lại cảm thấy bên trong dường như có ảo diệu nào đó, vô cùng sinh động, rồi lại bị kẹt ở giữa, không thể nào đi ra được.
Hắn cứ như vậy nhìn chằm chằm vào, nhìn chằm chằm tới lúc hai mắt mỏi nhừ, cay mũi, loại cảm giác này không thể nói ra. Chỉ là hắn không thể không tạm thời buông tha, lúc này hắn mới phát hiện ra kình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1975864/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.