Chương trước
Chương sau
Mọi người cũng đều nhìn ra được tuy hai bên đều đang sử dụng sáu thức đầu Lăng Phong kiếm thuật nhưng Lăng Phong kiếm thuật trong tay Sở Mộ giống như đang sống lại tràn ngập linh tính, từng chiêu từng thức liền mạch biến ảo đến mức gần như không nhìn ra nhược điểm.

Sắc mặt Trang Thu Sinh đại biến, trong mắt rung động, hắn hoàn toàn bị động, tiết tấu trận chiến đã bị Sở Mộ nắm giữ, cũng tương đương với việc hắn đang bị Sở Mộ nắm mũi dắt đi, vô cùng biệt khuất, bi phẫn đến cực điểm.

- Lăng Phong Động!

Trang Thu Sinh miễn cưỡng thi triển sát chiêu thế nhưng sát chiêu chỉ thi triển được có một nữa Sở Mộ đã phá vỡ chiêu thức khiến Trang Thu Sinh thiếu chút nữa thổ huyết.

- Cái gì! Ta không có hoa mắt chứ ? sát chiêu mà cũng bị phá vỡ.

- Không thể tưởng tượng nổi.

- Giống như nằm mơ vậy.

- Tên kia thật sự là biến thái.

Hàn Thụy cười khổ một tiếng:

- Sau này không đấu kiếm với hắn nữa.

- Buông tay!

Sở Mộ khẽ quát một tiếng, tay cầm kiếm khẽ lật, bách luyện kiếm trên tay khẽ áp vào kiếm Trang Thu Sinh rồi đột nhiên vận lực khiến Trang Thu Sinh không thể nào cầm chắc kiếm bị hất văng ra ngoài. Hắn còn chưa kịp hoàn hồn đã thấy mũi kiếm tỏa ra khí lạnh như độc xà đã kề vào cổ, chỉ cần Sở Mộ khẽ phát lực thì tính mạng Trang Thu Sinh cũng kết thúc.

Sắc mặt Trang Thu Sinh lúc xanh lúc trắng rồi chuyển sang đỏ, cảm giác xấu hổ vô cùng.

- Vậy mà lại bị đánh bại.

Nhóm đệ tử nội môn đứng xem xung quanh trợn mắt há hốc mồm, cảm giác giống như nằm mơ.

- Ta nói rồi, ngươi sẽ hối hận.

Sở Mộ nói xong liền thu kiếm vào vỏ không thèm quan tâm càng khiến Trang Thu Sinh tức giận, sắc mặt Tề Bạch cũng khó coi vô cùng.

- Sư huynh thật là lợi hại a ...

Khuôn mặt nhỏ nhắn Lý Vi kích động, vì quá hưng phấn mà đỏ lên, cảm giác như muốn nhảy cẫng lên hoan hô.

Không ai để ý đang có một người từ đàng xa đi đến.

Trên Lăng Phong kiếm đài trở nên cực kỳ yên tĩnh mọi người vẫn còn chưa kịp phản ứng.

Không hiểu bọn họ vừa nhìn thấy cái gì nữa ?

Một tên đệ tử nội môn vừa luyện được mấy hôm đã sử dụng Lăng Phong kiếm thuật đánh bại sư huynh tiến vào nội môn hơn 1 năm, chuyện này vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.

Phải biết rằng, chỉ có đệ tử nội môn thuộc Lăng Phong viện mới được tu luyện Lăng Phong kiếm thuật, là kiếm thuật độc môn của viện, gần như không lưu truyền ra bên ngoài cho nên không thể có chuyện Sở Mộ đã từng luyện qua được.

Bình thường một đệ tử sau khi vào nội môn được hơn 1 năm cho dù không luyện Lăng Phong kiếm thuật đến đại thành thì cũng rất gần rồi vậy mà lại không so được với một tên đệ tử vừa mới tiến vào nội môn.

Tề Bạch không chỉ rung động mà còn sinh ra ý sợ hãi, đồng thời hắn càng thêm hận Sở Mộ.

- Sở Mộ có ở chỗ này không ?

Đột nhiên một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến, đánh vỡ khung cảnh tĩnh mịch hiện tại, cũng giúp mọi người từ trong rung động bừng tỉnh.

- Là nàng.

- Đệ tử Chấp pháp.

- Nàng đến đây làm gì cái gì??

- Nàng vừa kêu tên Sở Mộ, hay là Sở Mộ làm ra hành vi vi phạm môn quy nên bị trừng phạt ?

Mọi người vội vàng suy đoán.

- Ta đây.

Sở Mộ đi về phía trước, hắn cũng đã nhận ra đối phương, nàng chính là Lục Tuyết đệ tử chấp pháp đã từng dẫn hắn vào Chấp Pháp Đường lần trước.

- Hóa ra đúng là ngươi.

Lục Tuyết đi về phía Sở Mộ, trong mắt toát ra ý cười chế ngạo:

- Mới tấn thăng làm đệ tử nội môn, liền muốn làm ra hành động ý định dương danh nội môn sao ?

- Có việc gì thì nói luôn đi đừng nói những câu thừa thãi.

Sở Mộ cũng không buồn đôi co miệng lưỡi với đối phương dù dung mạo lẫn thân phận đối phương có hơn người đi nữa, Lục Tuyết khẽ cắn răng, trong lòng thầm giận.

Nàng liền nhớ lại lúc ở ngoại môn Sở Mộ cũng rất cuồng vọng không thèm để nàng vào mắt rồi.

- Tấn thăng làm đệ tử nội môn, uy phong càng lớn a.

Lục Tuyết chế nhạo một câu không để Sở Mộ nói liền nói tiếp:

- Vương Phong có đệ đơn xin Chấp Pháp Đường đề ra sinh tử ra sinh tử kiếm đấu, mà người mà hắn muốn sinh tử chiến chính là ngươi vì vậy trưởng lão Chấp Pháp phái ta đến hỏi ý ngươi có tiếp nhận hay khoonng ?

- Cái gì ? Sinh tử kiếm đấu ?

Mấy người Hàn Thụy nhất thời cả kinh, mặc dù sinh tử kiếm đấu có trong môn quy thế nhưng rất ít xuất hiện, hình như đã 5 năm rồi Thanh Phong kiếm phái không xuất hiện sinh tử kiếm đấu.

- Vương Phong ? Vương Phong là ai ? Ta cảm thấy đã từng nghe thấy cái tên này ở đâu rồi thì phải ?

- Đồ đần, Vương Phong chính là cái tên đã từng đến Lăng Phong Viện chúng ta sính uy, đánh bại rất nhiều người nhưng rồi bị sư huynh Tiêu Tiên Phong đánh đến cút về Minh Lôi Viện.

- Cái gì ? Chính là hắn sao, ta còn nhớ rõ lúc đó tu vi của hắn đã là Kiếm Khí Cảnh bát đoạn hậu kỳ a, kiếm thuật cũng lợi hại, hiện tại cho dù chưa đột phá cửu đoạn thì ít nhất cũng là bát đoạn đỉnh phong, về kiếm thuật thì nhất định càng thêm lợi hại.

- Đúng vậy, Sở Mộ lại trở thành đối tượng mà Vương Phong muốn sinh tử kiếm đấu, luyện kiếm luyện đến mức tẩu hỏa nhập ma rồi sao ? Muốn chết thì cũng không nên tìm cách chết như vậy.

Nhóm đệ tử nội môn vừa im lặng được một lúc lại càng thêm náo nhiết thi nhau nghị luận, càng nói càng to, càng nói càng hăng, vừa nói vừa cảm giác quái dị, cảm giác không thể tin được, bọn họ cảm thấy Sở Mộ bị điên rồi.

Riêng Tề Bạch sau khi nghe đệ tử chấp pháp nói vậy cảm giác vui mừng khó kiềm chế, hắn đang lo không biết nên đối phó với Sở Mộ thế nào thì tự nhiên lại có kẻ muốn Sở Mộ chết, một khi Sở Mộ đáp ứng đến lúc đó trên sinh tử kiếm đấu chỉ có một người còn sống mà thôi.

Mà thực lực Vương Phong hơn xa Trang Thu Sinh, lúc Vương Phong đến sính uy cũng đã từng qua chiêu với Trang Thu Sinh và kết quả là Vương Phong chỉ mất 10 chiêu đã đả bại đối thủ.

Bây giờ chỉ còn đợt xem Sở Mộ có đáp ứng hay không mà thôi, tất cả đệ tử nội môn xung quanh đều nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, chờ đợi câu trả lời của hắn, Hàn Thụy có chút lo lắng khẽ lắc đầu.

- Tiếp nhận!

Sở Mộ bình tĩnh đáp ứng, Lý Vi đứng bên thiếu chút nữa hôn mê.

- Chết chắc! Chết chắc!

- Lần này Sở Mộ chết chắc rồi, hắn mới chỉ tấn thăng lên đệ tử nội môn được mấy ngày mà thôi còn chưa hưởng thụ đãi ngộ đệ tử nội môn được bao lâu đã chuẩn bị chết rồi, trên sinh tử kiếm đài không có khái niệm tha mạng.

- Đúng vậy, thực lực Vương Phong không phải là một kẻ như Trang Thu Sinh có thể so sánh.

Nghe thấy mấy câu bàn tán đó sắc mặt Trang Thu Sinh tối sầm, cố gắng chịu đựng không phản ứng vì hắn biết đó là sự thật, đúng là Vương Phong lợi hại hơn hắn rất nhiều.

- Mặc dù Sở Mộ vừa mới thắng Trang Thu Sinh nhưng đó là do Trang Thu Sinh mới chỉ sử dụng tu vi thất đoạn mà thực lực Vương Phong thì hơn xa Trang Thu Sinh, hiện tại trong Lăng Phong viện chúng ta ngoài những sư huynh cửu đoạn ra thì chỉ có sư huynh Tiêu Tiên Phong mới có thể thắng Vương Phong.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.