"Từ tông chủ cẩn thận!" Uất Trì Kiêu quanh năm đi đây đó trảm yêu trừ ma, quen đối mặt với các loại tình hướng, phản ứng đầu tiên chính là: "Quỷ tu không có hình thể, người thường không thể nhìn thấy, cẩn thận bị đánh lén!"
Từ Sương Sách mắt điếc tai ngơ.
Gió thổi hoa đào đầy trời chiếu vào đôi mắt sắc bén, lập tức ánh mắt vừa chuyển, đầu tiên là thoáng qua Uất Trì Kiêu, loại bỏ hoài nghi, lại cúi xuống nhìn Hướng Tiểu Viên, dừng lại ít phút, tựa như không quá chắc chắn.
"Hướng Tiểu Viên" nhìn chằm chằm đất cát trước mắt, thân thể khẽ run, tựa như kinh sợ ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
Qua rất lâu, áp lực trên đầu mới rời đi: " Hoa đào từ đâu tới?"
Lưng Cung Duy lặng lẽ thả lỏng.
Uất Trì Kiêu chần chờ một lát: "Vãn bối cũng không....Tông chủ cẩn thận phía sau!"
Một ánh hồng từ sau đâm tới, tựa tia chớp trong màn đêm, nhưng Từ Sương Sách ngay cả đầu cũng không quay lại, Bất Nại Hà tự động rời vỏ, hung hãn đụng phải kiếm phong của quỷ tu.
Khí thế sấm chớp theo kiếm bay vọt ra, Từ Sương Sách lúc này mới duỗi tay nắm chặt chuôi kiếm, trở tay ép cho huyết kiếm không thể động đậy, tùy tiện đâm thủng ngực quỷ tu.
Trong lòng Cung Duy lạnh lẽo.
"Bất Nại Hà" của Từ Sương Sách cùng "Định Sơn Hải" của Ứng Khải giống nhau, được thế nhân công nhận là binh khí có thần tính. Bất Nại Hà khi cảm ứng được sát khí kề cận, sẽ tự động bảo vệ chủ nhân, như Bạch Long giáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-danh-bat-nai-ha/1480244/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.