"Bình thường tà ám sẽ không tu ra kim đan, cho nên không luyện ra tiên kiếm, yêu tu dù có thể luyện ra kiếm, nhưng thứ đêm qua xuất hiện không phải yêu tu." Mạnh Vân Phi nhíu mày nghi hoặc nói: " Lẽ nào thứ trong thành Lâm Giang là quỷ sao? Phải xuống Quỷ Viên Thập Nhị Phủ e là rắc rối."
Lâm Giang vương chưa kịp cởi bỏ gánh nặng đã lại bị kéo trở lại: " Quỷ, quỷ viên gì cơ?"
Mạnh Vân Phi nói: " Quỷ Viên Thập Nhị Phủ. Chính là hoàng tuyền địa ngục."
Thành Lâm Giang đêm qua lần đầu tiên không có người chết, tin tức truyền ra, toàn thành đều chấn động, một nhóm ca cơ đào kép như ong vỡ tổ mà chặn các môn phái tu tiên trước cửa vương phủ, trên đường tiếng ríu rít bên tai không ngừng. Đáng thương cho Vương gia, mừng đến chảy nước mắt, trong sáng sớm liền chạy như bay từ biệt trang đến, lôi kéo chúng tiên quân thiết yến tạ ơn. Thế nhưng Uất Trì Kiêu và Mạnh Vân Phi nhất định là đã ích cốc rồi, chỉ có Cung Duy là người duy nhất nồng nhiệt gặm một bát lớn canh gà, đũa không đủ cho y dùng, trên hai tay dính đầy dầu đỏ.
"Nếu muốn tróc nã quỷ tu, tất phải xuống hoàng tuyền địa phủ." Mạnh Vân Phi thở dài nói: "Nhưng thân thể người sống làm sao xuống được hoàng tuyền? Trừ phi Từ tông chủ, Ứng minh chủ hoặc Tam tông Tứ thánh năng lực mạnh mẽ, tự hao tổn tuổi thọ xông vào quỷ viên đại môn, bằng không không gì làm được."
Lâm Giang Vương như bị dội thùng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-danh-bat-nai-ha/1480242/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.