*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nửa ngày sau, dưới chân núi Thương Dương.
Một vị mặc thanh sam, một tu sĩ trẻ tuổi lưng đeo đàn cổ quanh quẩn ở ven đường một lúc lâu, không ngừng nhìn xung quanh núi, cuối cùng cũng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, cất giọng nói: "Nguyên Câu!" (*)
(*) 元驹: Nguyên gốc, theo như mình tra baidu thì đây là cụm từ xuất hiện trong bộ 《苏氏演义》( Romance of Su Clan),về ý nghĩa khá là lằng nhằng, nhưng để nói về nhân vật Uất Trì Kiêu thì có thể hiểu từ này chỉ những người trẻ tuổi và đẹp trai.
Uất Trì Kiêu bước nhanh tiến lên: "Vân Phi? Không phải ta nói huynh ở Lâm Giang chờ tin sao? Sao lại tự mình đến đây thế này?"
Người tới chính là huynh đệ tốt mấy ngày trước đã gửi thư cầu viện Mạnh Vân Phi, dung mạo anh tuấn nhã nhặn, vóc dáng tương tự Uất Trì Kiêu, nhưng khí chất nho nhã hơn nhiều, nghe vậy thẳng thắn nói: "Ta lo lắng khó nhịn, bó tay chịu trận, chỉ đến thăm dò một chút tình hình." lại hỏi: "Thương Dương Tông nói thế nào?"
Uất Trì Kiêu lắc đầu, đem chuyện vừa rồi cùng Từ tông chủ ở trên núi khó nhọc nói: " Ta lần đầu tiên nghe người ta dùng đạo lý thường tình để nói về chuyện này..."
Mạnh Vân Phi trấn an hắn: "Từ tông chủ tính nết khác với người thường, cái này khắp thiên hạ đều biết. Hơn nữa mười sáu năm trước Cung viện trưởng chết, Kiếm tông cùng núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-danh-bat-nai-ha/1480240/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.