Thời gian trôi qua đã gần đúng ngọ, nơi khoảng đất trống trên đỉnh Thái Sơn đầu người lúc nhúc, tiếng trò chuyện vang đầy. Những người đến xem đều là các tay võ nghệ cao cường, nhân vật tiếng tăm trong võ lâm thời đại.
Bỗng từ xa có tiếng nói sang sảng vọng lại :
- Không ngờ lão Độc vật của Thiên Độc cốc lại đầu hàng kẻ địch, thật là một việc hết nổi tưởng tượng.
Tiếp theo lại một tràng cười ha hả vọng lên :
- Mặc hắn, nếu chúng ta rủi thất bại thì hắn cũng chẳng yên thân nào.
Tiếng nói cười vừa dứt thì người cũng đã đến nơi, thì ra là một cụ già cao lớn cùng một lão ăn mày áo vá trăm mảnh.
Ai nấy vừa thấy đã nhao nhao thốt lên :
- Hồ Thương kiếm khách...
- Khất Tiên Thường Dung...
Hồ Thương kiếm khách nhìn mọi người rồi khẽ thở ra nói :
- Có lẽ cũng vì hư danh này mà hại đến chúng ta.
Khất Tiên cười ha hả nói :
- Việc đã đến rồi còn nói làm chi nữa. Có lẽ hôm nay anh em ta sẽ bị miệt danh trên giang hồ này rồi.
Đột nhiên một giọng nói người phương bắc vọng lên :
- Lão ăn mày chưa chi mà thối chí như vậy, hôm nay ai chết ai sống còn chưa chắc kia mà.
Thì ra Thiết Kỳ Ngân Tinh Đường Hoàng, Kim Kiếm thư sinh, Thiết Tranh lão lão cùng Nhiếp Hồn Tú Sĩ Định Tuyển đã có mặt bao giờ.
Khất Tiên xoe tròn đôi mắt nói :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dang/2016325/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.