Cừu Cốc đưa mắt nhìn chung quanh một lượt, thấy toàn là các cao thủ của Vô Nhân đảo, người nào người nấy đều dùng khăn xanh che mặt, tay cầm binh khí, xem vẻ họ đã chuẩn bị từ lâu. Trong lòng Cừu Cốc không khỏi lo lắng, không phải lo vì thấy bọn họ đang bao vây mà chỉ lo cho sự an nguy của Uyển Lệ cùng Hồng Liệu, sợ họ thừa cơ đánh nhau có thì giờ đưa hai nàng ra khỏi khu vực này.
Nữ Ương, Nam Ôn cùng Hận Thu cũng đã dồn về một chỗ đứng đối lưng nhau, mặt ai nấy hiện đầy sát khí. Nữ Ương Thần bỗng thốt ra tiếng cười quái dị nói :
- Sư đệ, bọn họ đã dùng thủ đoạn hèn mạt đối phó với chúng ta. Vậy ta cũng chớ nên nương tay làm gì. Hôm nay cứ việc đánh một trận cho thích thú, khi giải quyết xong, đuổi theo hai vị cô nương cũng còn kịp vậy.
Hận Thu liền rút trường kiếm khỏi bao, lớn tiếng quát :
- Lữ Cừu Cốc! Mau tuốt trường kiếm ra đi, nên nhớ đối với kẻ địch mà nói đến chuyện nhân từ thì bị thiệt thòi ngay.
Trường Kình công tử cười tin tưởng :
- Cá đang trong lưới, các người còn hòng thoát nữa sao?
Hận Thu quát to một tiếng, vung kiếm đâm nhanh vào người Trường Kình.
Bỗng tứ bề vang dậy tiếng người, bọn thuộc hạ Vô Nhân đảo đã hè nhau cùng một lúc ra tay, kẻ võ khí người chưởng quyền, thế công như bài sơn đảo hải ồ ạt bắn tới khiến cho Hận Thu khó thể tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dang/2016318/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.