Cừu Cốc theo đoàn người, đi riết hai ngày đêm mới đến nơi gọi là Độc Long đàm.
Thì ra nơi đây là một thâm cốc, chúng quanh có núi cao vây kín. Vào đến trong, thấy giữa có một hồ nước bề sâu thăm thẳm, bìa đàm dá dựng thẳng dọc trông rất hiểm trở.
Kim Kiếm thư sinh lấy tay chỉ một phiến đá to dưới mé đàm nói :
- Cứ vào khoảng nửa đêm, hai con độc long đều ra đấy ngắm trăng, còn Long Đình thảo thì mọc giữa kẽ đá ấy.
Cừu Cốc xem qua địa thế, thấy phiến đá chỉ cách bờ độ mười lăm mười sáu trượng. Khoảng nước ấy nếu để một khúc cây là có thể mượn sức nhảy qua được, đâu khó khăn như bọn họ đã tả.
Kim Kiếm thư sinh như đoán được ý nghĩ của chàng liền giảng giải :
- Hai con độc long ấy tai mắt linh mẫn vô cùng, hễ nghe động tĩnh là biết ngay có người muốn đến hái trộm Long Đình thảo, lập tức làm cho sóng nổi ba đào, nước dâng lên ba thước, khiến cho kẻ ấy không thể đến gần.
- Vậy chúng ta làm thế nào mới mong lấy được?
Thiên Độc Nhân Ma đưa ý kiến :
- Thiết Tranh lão lão dùng đờn gảy cho cặp rồng ấy nổi lên rồi chúng ta cùng hợp nhau giết chết.
Cừu Cốc đưa mắt nhìn ông ta một cái, vẫn đứng im lặng không nói. Kim Kiếm thư sinh tỏ ra nghiêm trọng nói :
- Đôi độc long này vẫn là dị chủng nơi hoang địa. Không những linh tính sẵn có, đồng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dang/2016291/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.