Khất Tiên cùng mọi người thẳng đến Tín Dương thành, liền tìm vào một quán rượu ăn uống. Quán rượu này từ lâu đã có tiếng là Túy Tiên cư (Nơi tiên uống rượu say).
Vừa vào đến nơi Khất Tiên đã gọi đem lên mấy hu rượu. Mọi người ăn uống rất vui vẻ, nhưng đáng chú ý nhất lại là Nam Phương Ôn Sát cả ngày chẳng nói một tiếng nào. Mọi người đi thì ông theo, thấy ăn thì ông ăn, thiên hạ uống ông cũng uống, đến nỗi Khất Tiên cũng phải thầm phục tửu lượng của ông ta cứ uống miết mà không hề thấy sắc mặt biến đổi.
Mọi người ăn uống đã gần no nê, Khất Tiên mới lấy vạt tay áo chùi miệng đoạn cười lớn nói :
- Tiểu tử lão cho cháu hay từ nay trở đi, trừ cái thằng cha tự xưng là cha cháu ra, tạm thời chưa có ai dám đến quấy rày cháu nữa.
Lời nói dửng dưng này khiến ai nấy nghe qua đều ngơ ngác, không hiểu tư gì cả.
Cừu Cốc lại càng phân vân hơn.
- Có lẽ sau trận vừa qua, các cừu thù định nghỉ tay sao?
- Cháu đừng mõ mộng. Bọn người ấy một khi đầu chưa rơi thì họ vẫn còn sanh chuyện.
- Như thế thì vãn bối không thể nào hiểu nổi.
- Cho các bạn biết, vấn đề cũng do nơi Trường Bạch tứ nghĩa đấy. Nếu chúng rời khỏi Thiên Độc cốc thì chả nói gì. Đàng này chúng lại còn bảo đi tìm Ân chủ, rồi đây giang hồ sắp nổi dậy một trận sóng gió.
Cừu Cốc và mọi người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dang/2016254/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.