Editor: Lục Thất Tiểu Muội.
***
Trạc Anh nhìn đến mắt dại ra, ngẩn ngơ nhớ lại thân ảnh trong màn mưa máu đó, nhất thời kinh hãi nói: "Hóa ra là ngươi."
Sư Yển Tuyết ôm chắc rồng nhỏ vào lòng, thoáng nghiêng đầu nhìn về phía hắn, ngày đó không hề để ý, hóa ra là một con Giao Long nhỏ.
Một con Giao Long có thể ngủ trong tẩm điện của Phong Thính Lan, Sư Yển Tuyết hơi nhướn mày.
Trạc Anh nhớ tới lời của Phong Thính Lan, lại nhìn A Trì ngoan ngoãn nằm trong lòng Sư Yển Tuyết, buồn bực nói: "Ngươi thật sự là đạo lữ của hắn? Đường đường là nhị điện hạ của Tử Tiêu thiên đình vì sao lại tìm một linh thể yếu ớt như vậy làm đạo lữ?" Nói xong, lại nhớ tới một kiếm cực kì cường hãn của Sư Yển Tuyết lúc đó, lập tức ngậm miệng lại.
"Ngươi là?" Sư Yển Tuyết nhẹ nhàng giữ A Trì sắp làm lỏng vạt áo của mình lại, bỏ chút thời gian hỏi một câu.
Trạc Anh nhìn thấy A Trì thân thiết với bạch y kiếm linh như vậy, trong lòng không khỏi nổi lên chút chua xót. Hắn cố sức đứng dậy, phủi phẳng vạt áo, hướng về phía giường của Phong Thính Lan ngồi xuống, nói: "Cha ta bảo ta đến kết thân với nhị điện hạ."
Sư Yển Tuyết mỉm cười, đáy mắt như cành quỳnh đồi tuyết, một mảng sáng trong. Trạc Anh nhìn đến ngơ ngác, tâm trí hơi hốt hoảng.
"Là chuyện Huyền Uyên có thể làm ra." Sư Yển Tuyết không chút bất ngờ nào, cằm để lên sừng rồng nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-co-loi-noi/1480211/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.