Editor: Lục Thất Tiểu Muội.
***
Trong lòng Sư Yển Tuyết rất hối hận.
Sớm biết Thiên Quân nhanh như vậy đã có thể phát hiện ra ý đồ của hắn, chẳng thà không đi nữa. Hắn phiền muộn ngồi ở khe núi, thác nước khuấy động ra tầng tầng hơi nước, che mờ mờ mịt mịt trước mắt hắn, mùi hương thoang thoảng của hoa lan trong núi, linh khí dồi dào quanh quẩn xung quanh.
Sư Yển Tuyết không khỏi xoa nhẹ lên cái bụng nhỏ nhô lên, nhẹ giọng thở dài, cân nhắc xem có cần đem cơ thể chìm vào đáy hồ không. Linh mạch căn nguyên của núi Lăng Dương như vậy, hẳn là miễn cưỡng có thể đủ cho hắn nuôi dưỡng trứng rồng trong bụng. Đợi trứng rồng sinh ra, thì lại suy nghĩ chuyện về sau, đến lúc đó Thiên Đế cũng sẽ không mở mắt trừng trừng mà nhìn trứng rồng không phá được vỏ.
Hồ nước không qua mắt cá chân của Sư Yển Tuyết, vạt áo trắng như tuyết theo nước nặng nề di động, hoa văn ngọn lửa mày trắng bạc hiện lên ở mi tâm của hắn, hắn thu lại kiếm ý toàn thân, như kiếm vào bao mà chầm chậm nhắm mắt lại, lúc đang chuẩn bị cắm đầu ngã xuống đáy hồ, ngủ sâu ngàn vạn năm, thì đột nhiên trong lòng nhảy lên một cái.
Sư Yển Tuyết mở mắt ra nâng mắt như có chút đăm chiêu nhìn ra ngoài núi một cái, hơi nhíu mày lại.
Ngoài núi, Phong Thính Lan một đường mất hồn mất vía lao nhanh tới, sắc mặt Tễ Khinh Vân bên cạnh cũng đen như đít nồi.
"Có thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-co-loi-noi/1480193/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.