Tay của Kim Tượng Đế còn chưa chạm tới đại môn của động phủ thì nó đã chủ động mở ra. Một lão nhân tóc nâu trắng, cầm quải trượng đi ra, hai mắt lão vẩn đục, trên mặt có một vết sẹo hẹp dài kéo từ trán tới tai, cắt mất một nửa lỗ tai. Tuy dáng vẻ già nua nhưng Kim Tượng Đế vẫn có thể thấy được nhân diện đẫm máu năm đó của lão.
“Sư đệ, đi theo ta”
Lão nhân mặt thẹo nhìn Kim Tượng Đế rồi quay người dẫn đường. Thanh âm khàn khàn thô lậu có chút chói tai.
Lão cầm quải trượng đi phía trước, vừa đi vừa nói: “Sư phụ đăng đàn nói có đệ tử của Phương Thốn Sơn trở về, nên bảo ta mở cửa tiếp người đến”
Kim Tượng Đế đoán rằng vì Linh Đài của hắn đã khai mở cho nên lão mới xác định được như vậy, còn chưa kịp trả lời thì lão đã nói thêm: “Người khai mở linh đài cho sư đệ nhất định là Tuệ Ngôn sư huynh”
“Vâng, đúng là Tuệ Ngôn sư huynh, làm sao mà sư huynh biết được?” Kim Tượng Đế nghi ngờ hỏi, trong lòng thầm nghĩ chẳng lẽ sơn môn đã biết chuyện của Tuệ Ngôn sư huynh.
Lão nhân mặt thẹo dừng lại, quay đầu nhìn Kim Tượng Đế, nhìn hắn tràn đầy nghi vấn, lão quay người tiếp tục đi về phía trước: “Lúc mới chỉ là đạo nhân đã có thể khai linh cho người khác, hắn là người khai linh tinh khiết nhất trong Linh Đài Tông chúng ta”
Kim Tượng Đế lúc này mới biết thì ra khai Linh Đài còn có tinh khiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-chung/2390545/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.