Chương trước
Chương sau
Tiêu Trần giết chết công tử Độc Giao chỉ với hai mươi bảy chiêu. Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, hắn chậm rãi thu kiếm vào vỏ, quay lại bên cạnh Tề Nghiên, mỉm cười nói: “Đi thôi!”
Nhìn hắn cũng không có gì quá kích động, giống như vốn dĩ nó đã là như thế. Nghe Tiêu Trần nói, Tề Nghiên mất một lúc lâu mới khôi phục tinh thần, ừm một tiếng, đi theo sau lưng Tiêu Trần rời đi.
Rốt cuộc thì hắn cũng đã xuất hiện. Mặc dù Tiêu Trần còn chưa giao thủ qua với tứ đại Tiềm Long khác, nhưng không thể phủ nhận Tiêu Trần đã làm được chuyện mà toàn bộ Đông Kiếm Các không ai làm được, đó chính là vượt cảnh giới giết địch. Đây cũng chính là bằng chứng trực quan nhất về Tiềm Long. Về phần sau này Tiêu Trần có phải là đối thủ của tứ đại Tiềm Long hay không, thời gian sẽ cho ra đáp án.
Hắn rời đi dưới ánh mắt tràn ngập kích động và sùng bái của rất nhiều đệ tử, trưởng lão. Cùng lúc đó, chuyện ở đây rất nhanh đã truyền đến tai tứ đại cự đầu khác.
Nghe nói Tiêu Trần có thể vượt cấp giết chết Độc Giao công tử, sắc mặt tứ đại cự đầu gồm Chưởng môn, Tông chủ đều trở nên ngưng trọng. Cuối cùng, Đông Kiếm Các đã có Tiềm Long xuất thế.
“Sư huynh, huynh không có gì ngạc nhiên sao? Tiêu Trần kia đã giết chết Độc Giao công tử đấy.” Bên trong Huyết Ma Điện, mỹ nữ áo tím lúc trước nhìn Thiên Đao, khó hiểu hỏi.
Đối với tin tức về Tiêu Trần, biểu hiện của Thiên Đao quá mức bình tĩnh, giống như hắn ta đã sớm biết từ trước. Nhìn thấy như vậy, mỹ nữ áo tím hơi bất mãn, bĩu môi nói.
Nghe mỹ nữ áo tím hỏi, Thiên Đao khẽ mỉm cười: “Hắn vốn là Tiềm Long của Đông Kiếm Các, cũng chỉ có hắn mới có thể đứng ra chống lại bốn người chúng ta. Cho nên, mọi kết quả đã được quyết định từ lâu.”
Cùng lúc đó, bên trong Vạn Tiên Lâu và Nhạc Sơn Phủ, Mộc Thanh và Lâm Tinh nghe xong tin tức, chỉ nhẹ mỉm cười.
“Ngũ đại Tiềm Long sao? Thú vị đây! Xem ra sơn mạch Kiếm Ma này đáng để đến đó một lần. Ta muốn nhìn xem Tiềm Long vừa xuất thế của Đông Kiếm Các có phải là đối thủ của Thiên Đao hay không.”
Sau khi xác định Tiêu Trần đã giết chết Độc Giao công tử, Lâm Tinh và Mộc Thanh cũng chuẩn bị đích thân đến dãy núi Kiếm Ma, muốn tận mắt chứng kiến cuộc đại chiến giữa hai đại Tiềm Long.

Nếu Tiêu Trần không xuất hiện, Mộc Thanh, Lâm Tinh và Triệu Vô Vân đương nhiên sẽ không chú ý đến dãy núi Kiếm Ma. Dù sao, trong mắt bọn họ, một Đông Kiếm Các không có Tiềm Long không đáng cho bọn họ phải chú ý. Hơn nữa, Thiên Đao ra tay, ngoại môn Đông Kiếm Các không ai có thể ngăn cản.
Nhưng bây giờ thì khác. Tiêu Trần hoành không xuất thế, đồng nghĩa Đông Kiếm Các cũng có Tiềm Long thuộc về mình. Lưỡng long tranh chấp, điều này đáng cho bọn họ đích thân đến đó một chuyến. Với lại, Tiêu Trần vừa mới xuất thế, bọn họ cũng muốn xác định một chút, Tiêu Trần rốt cuộc có tư cách đứng song song với tứ đại Tiềm Long vực Đông Dương bọn họ hay không. Hay là, kể từ hôm nay, vực Đông Dương có ngũ đại Tiềm Long hay vẫn duy trì tứ đại Tiềm Long như cũ.
Sau khi danh tiếng Tiêu Trần lan truyền bên trong ngũ đại cự đầu, ngay cả đệ tử bình thường cũng nghe đến tin tức Đông Kiếm Các có Tiềm Long xuất thế.
Điều đáng nhắc đến chính là, trong Vạn Tiên Lâu, Trần Mộ Tuyết trước kia được mỹ phụ thu làm đệ tử cũng nghe thấy tin tức này.
Bái nhập Vạn Tiên Lâu, đồng thời còn được một Trưởng lão thu làm đệ tử, Trần Mộ Tuyết có thể nói là cá gặp nước. Đồng thời, sau khi nàng được kích hoạt mị cốt, Trần Mộ Tuyết lại càng thêm mê người, thậm chí được bầu làm một trong tam đại mỹ nữ Vạn Tiên Lâu.
Vốn tưởng rằng những gì mà nàng ta nhận được hoàn toàn có thể nghiền ép Tiêu Trần, ngọn lửa báo thù lại cháy lên hừng hực, nhưng sau khi nghe được tin tức về Tiêu Trần, Trần Mộ Tuyết như ngây ra.
Làm sao có thể như vậy được? Tiềm Long! Trần Mộ Tuyết bái nhập Vạn Tiên Lâu, cho nên nàng ta hiểu rất rõ hai chữ này đại diện cho điều gì. Với Tiềm Long Mộc Thanh Vạn Tiên Lâu mà nói, trong toàn bộ Vạn Tiên Lâu, địa vị của hắn ta chỉ kém Tông chủ một chút, ngay cả đệ tử hạch tâm nhìn thấy hắn ta cũng phải khách khí.
Nói một cách không khoa trương, chỉ cần trở thành Tiềm Long, người đó sẽ đại diện cho hy vọng của một tông môn.
Trần Mộ Tuyết không ngừng lắc đầu, tự an ủi mình: “Không thể nào, nhất định không phải là hắn, chỉ là trùng tên trùng họ. Đúng, nhất định là như thế. Hắn mới bái nhập Đông Kiếm Các không bao lâu, chắc chắn không phải hắn…”
Không muốn tiếp nhận sự thật này, đồng thời cũng không tận mắt nhìn thấy Tiêu Trần, Trần Mộ Tuyết đánh chết cũng không muốn tin Tiêu Trần sẽ trở thành Tiềm Long của Đông Kiếm Các.

Trong lúc Trần Mộ Tuyết đang an ủi bản thân, một chàng thanh niên tướng mạo tuấn lãng chậm rãi bước vào phòng của nàng. Nhìn trạng thái đờ đẫn của Trần Mộ Tuyết, chàng thanh niên mỉm cười, sau đó ôm lấy nàng ta bước về phía chiếc giường.
Được chàng thanh niên ôm vào lòng, Trần Mộ Tuyết cũng không giãy dụa. Hắn ta là Vương Văn, là chỗ dựa của Trần Mộ Tuyết ở Vạn Tiên Lâu, đồng thời Vương Văn cũng là tâm phúc bên cạnh Mộc Thanh, rất được Mộc Thanh tin tưởng. Cũng bởi vì địa vị của Vương Văn ở Vạn Tiên Lâu không thấp, cho nên Trần Mộ Tuyết mới ủy thân cho hắn ta.
“Sư huynh, huynh đã đồng ý sẽ đi cùng ta đến quận thành Lĩnh Sơn, khi nào thì chúng ta lên đường…”
“Muội đợi thêm chút nữa đi. Đông Kiếm Các có Tiềm Long xuất thế, Mộc Thanh sư huynh muốn đích thân đến dãy núi Kiếm Ma. Huynh ấy bảo ta đi theo. Muội chờ ta trở về rồi chúng ta lên đường. Yên tâm đi, Mộ Tuyết, chỉ là một thế gia tại một quận thành Lĩnh Sơn nho nhỏ, ta giúp muội diệt trừ bọn họ là được. Ngay cả Đông Kiếm Các cũng không dám lên tiếng.” Nghe Trần Mộ Tuyết hỏi, Vương Văn mỉm cười đáp.
Vương Văn đã hoàn toàn bị Trần Mộ Tuyết mê hoặc, hắn ta đã sớm đồng ý thay nàng tiêu diệt Tiêu gia. Hắn ta cũng biết Tiêu gia có người bái nhập Đông Kiếm Các, nhưng hắn ta nghĩ rằng như vậy thì sao chứ. Với địa vị của hắn ta bên cạnh Mộc Thanh, tiêu diệt một thế gia nho nhỏ, cho dù Đông Kiếm Các có biết, bọn họ cũng chẳng dám nói gì.
Đương nhiên, trong suy nghĩ của Vương Văn, hắn ta cho rằng Tiêu Trần chỉ là một đệ tử bình thường của Đông Kiếm Các. Hắn ta hoàn toàn không biết bây giờ Tiêu Trần đã là Tiềm Long của Đông Kiếm Các.
Nghe Vương Văn cam đoan, Trần Mộ Tuyết mỉm cười một cách vũ mị, chủ động kéo cổ Vương Văn, sau đó hai người….
Không hề biết chuyện của Trần Mộ Tuyết, sau khi trở về Đông Kiếm Các, Tiêu Trần không để ý đến biến động bên ngoài. Mỗi ngày đều có vô số người muốn cầu kiến hắn, nhưng trừ phi là người cần thiết, Tiêu Trần chẳng muốn gặp ai.
Ba ngày thoáng một cái đã trôi qua. Trải qua ba ngày lên men, bởi vì Tiềm Long Đông Kiếm Các xuất thế, dãy núi Kiếm Ma cùng với trận tranh đấu giữa Đông Kiếm Các và Huyết Ma Điện cũng trở nên thu hút ánh mắt của vô số người. Dù sao, đây là lần đầu tiên Tiềm Long của Đông Kiếm Các và Tiềm Long của Huyết Ma Điện va chạm chính diện.
Ngày xuất phát, Thương Huyền dẫn đội, nhân số cũng không nhiều. Đệ tử cũng chỉ có Tiêu Trần, Tề Nghiên và Tần Hằng. Ngoài ra còn có bốn Trưởng lão đi cùng, một nhóm tổng cộng tám người.
Tám người cưỡi hai con Thanh Vũ Ưng lăng không bay lên. Xuất phát cùng lúc với đám người Tiêu Trần, từ Huyết Ma Điện, Nhạc Sơn Phủ, Vạn Tiên Lâu và Hỏa Vân Tông cũng có yên thú phi hành lăng không bay lên, mục tiêu đều là dãy núi Kiếm Ma.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.