Chương trước
Chương sau
Liếc mắt nhìn Tề Nghiên đang lùi về một bên, lại nhìn gương mặt lạnh lùng của Tiêu Trần, thành chủ cảm thấy không thể nào hiểu nổi, đây là có ý gì? Để một tên đệ tử ngoại môn tới đánh công tử Độc Giao thì khác gì để hắn chịu chết?
Nhưng không thể trách thành chủ có suy nghĩ như vậy, quả thực võ giả Hoàng Cực Cảnh đi giết võ giả Huyền Nguyên Cảnh là một điều không thể xảy ra, toàn bộ mấy tỉ người vực Đông Dương, người có thể là được điều này cũng chỉ có 4 người Tứ đại Tiềm Long mới làm được.
Mấy tỉ người chỉ có 4 người có thể làm được thì có thể thấy độ khó của nó thế nào, chênh lệch giữa các cảnh giới có sự khác biệt vô cùng lớn, phải biết mỗi lần đột phá được 1 tầng đại cảnh giới là cũng được thăng hoa cấp độ sống, vậy nên muốn vượt cảnh giới giết địch, quả thực là một kỳ tích.
Không để ý đến thành chủ đang ngây người, Tiêu Trần chậm rãi đi tới của nhà, tùy ý đá một cước sau đó nhanh chân chạy vào trong.
Sau khi Tiêu Trần chạy vào sân, rất nhanh liền có một nam nhân tầm 30 tuổi đi ra từ trong phòng, làn da trắng nõn, nhìn qua rất giống mấy tên công tử thế gia.
"Ngươi là ai?" Nam tử lạnh lùng nhìn Tiêu Trần với ánh mắt bất thiện
Tu vi Huyền Nguyên Cảnh, không phải nói liền biết nam tử trước mắt chính là công tử Độc Giao. Tiêu Trần cười nhạt nói:" Người giết ngươi."
"Ngươi là đệ tử Đông Kiếm Các?" Nghe những lời này của Tiêu Trần, trên mặt công tử Độc Giao biến sắc.
Hắn biết chuyện Đông Kiếm Các truy nã mình nhưng không ngờ nhanh như vậy, trong phút chốc có chút thất thần,dù sao trước mặt Đông Kiếm Các, công tử Độc Giao hắn chỉ là một con kiến có thể giết bất cứ lúc nào, bất cứ một đệ tử nội môn đều có thể giết được hắn.
Vốn hôm nay chuẩn bị rời khỏi thành Thiên Phong nhưng vẫn chậm một bước, trong lòng có chút hoảng hốt nhưng sau khi thăm dò tu vi Tiêu Trần, công tử Độc GIao liền nở nụ cười lạnh.
"Ha Ha, Đông Kiếm Các các ngươi bị ngu rồi sao? Lại có thể phái một con kiến hôi Hoàng Cực Cảnh đến giết ta, ha ha,...."
Lúc đầu còn có chút sợ hãi nhưng sau khi biết được tu vi Tiêu Trần, công tử Độc Giao không nhịn được cười lạnh, con kiến Hoàng Cực Cảnh, dạng sâu bọ này cũng nghĩ muốn giết mình sao?
Hắn lập tức cười to. Đúng lúc này, có không ngừng Thanh Ưng Vũ từ trên trời bay đến, rất nhanh đã tìm được chỗ Tiêu Trần và Độc Giao công tử. Trong mấy chục giây ngắn ngủi đã có hơn 30 con Thanh Ưng Vũ bay lượn.

Không hạ xuống nhưng cũng không định bay đi, bọn chúng cứ lượn lờ trên không trung. Trên lưng mỗi con Thanh Ưng Vũ có ít nhất là 5 tên đệ tử, thậm chí các trưởng lão cũng xuất hiện. Tiếng cười của Độc Giao công tử lập tức im lặng, mặt mũi trắng bệch, đồng thời trong lòng không nhịn được mà mắng.
"Con mẹ nó, Đông Kiếm Các điên rồi? Hơn trăm tên đệ tử, còn có hơn mười vị trưởng lão xuất hiện để bắt ta?"
Còn tưởng rằng những người này tới bắt mình, sắc mặt công tử Độc Giao tái nhợt. Với đội hình như vậy, đừng nói hắn chỉ là một tên Huyền Nguyên Cảnh, ngay cả võ giả Địa Minh Cảnh, Thiên Nhân Cảnh cũng không thể chạy thoát được.
Không thể tin được một con tôm tép nhỏ nhoi như hắn lại được Đông Kiếm Các ra tay mạnh như vậy? Đây có phải là coi trọng hắn quá mức rồi phải không?
Trong lòng Độc Giao công tử đang nghĩ như vậy nhưng hắn đâu ngờ những người này không phải đến để giết hắn mà để tận mắt chứng kiến Tiêu Trần rốt cuộc có phải là Tiềm Long mà Đông Kiếm Các đang mong đợi không.
Biết được trong lòng công tử Độc Giao đang nghĩ gì, Tiêu Trần bình tĩnh rút Thanh Vân kiếm ra khỏi vỏ, mũi kiếm chĩa xuống mặt đất, bình tĩnh nói.
"Không phải sợ, bọn họ sẽ không ra tay với ngươi, đối thủ của ngươi chỉ có ta, đánh bại ta thì hôm nay ngươi có thể chạy thoát."
Vì lo công tử Độc Giao có chỗ kiêng kị nên sẽ không chiến đấu hết sức, Tiêu Trần còn cố ý đưa ra một cái hứa hẹn với hắn. Nghe được những lời này, sắc mặt công tử Độc Giao càng thêm nghi ngờ.
Có chuyện gì đây? Phái đi nhiều người như vậy, cuối cùng chỉ để một con kiến Hoàng Cực Cảnh ra tay, đây là muốn đùa giỡn với mình sao?
Nhưng ngay từ đầu Đông Kiếm Các đã không có lí do gì làm như vậy để trêu đùa mình như vậy, với thân phận và địa vị của Đông Kiếm Các thì có lí do gì để trêu đùa một con tôm tép mới vào Huyền Nguyên Cảnh như mình đâu ?
Nghĩ mãi không ra, sau khi nhìn chằm chằm Tiêu Trần nửa ngày, cuối cùng hắn đã hiểu, Tiêu Trần chỉ có tu vi Hoàng Cực Cảnh lại cũng là đệ tử ngoại môn của Đông Kiếm Các.
Hơn nữa kết kết hợp vào tình hình bây giờ của vực Đông Dương, cách giải thích duy nhất là Đông Kiếm Các dùng hắn để chứng minh bọn chúng cũng có Tiềm Long xuất thế.
Nguyên nhân chính là như vậy, nếu không tại sao có nhiều đệ tử và trưởng lão xuất hiện như vậy, bọn họ đến đều để chứng kiến thời khắc này.

Sau khi hiểu rõ, sắc mặt công tử Độc Giao cũng dần bình tĩnh lại, nhìn về phía Tiêu Trần, hỏi từng câu từng chữ:"Theo ghi chép, ở vực Đông Dương chỉ có Tứ đại Tiềm Long có thể vượt cấp giết võ giả Huyền Nguyên Cảnh, mà Đông Kiếm Các các ngươi lại không có Tiềm Long xuất thế. Hôm nay ngươi tới là muốn lợi dụng ta để chứng minh Đông Kiếm Các cũng có Tiềm Long phải không?"
"Phải." Đối mặt với sự nghi ngờ của công tử Độc Giao, Tiêu Trần không giấu diếm, trả lời rất thẳng thắn.
Nghe Tiêu Trần trả lời, công tử Độc Giao sầm mặt lại, hỏi tiếp:" Ngươi vừa mới nói, chỉ cần ta đánh bại được ngươi thì ta có thể rời đi?"
"Không sai, điều này ta có thể làm được, chỉ cần đánh bại được ta thì hôm nay ngươi có thể rời đi, nhưng sau này có thể thoát được sự truy nã của Đông Kiếm Các hay không thì phải xem bản lĩnh của ngươi rồi." Tiêu Trần nói
"Đây chính là ngươi nói...."
Dường như lời nói của Tiêu Trần đã trở thành vị thuốc an thần cho công tử Độc Giao. Lúc này một cỗ linh lực Huyền Nguyên Cảnh không ngừng dao động tản ra từ người công tử Độc Giao.
Cuộc chiến sắp bắt đầu, một đám đệ tử và trưởng lão nín thở nhìn phía dưới. Bọn họ cũng không biết rốt cuộc hôm nay Đông Kiếm Các có xuất hiện Tiềm Long xuất thế không hay tất cả chỉ là trăng trong gương, hoa trong nước.
Đại chiến sắp bắt đầu, mà bây giờ sự việc ở thành Thiên Phong rất nhanh đã truyền tới tai Tứ đại Thiên Long, không ngừng có thám tử truyền tin về.
"Trời ơi, Tiềm Long của Đông Kiếm Các sắp xuất thế, mau đem tin tức truyền về tông môn...."
"Hừ, Tiêm Long gì chứ, đã ba năm rồi còn chưa có dấu hiệu Tiềm Long xuất hiện, bây giờ lại đột nhiên xuất hiện, chờ hắn giết được công tử Độc Giao đi đã rồi nói sau."
"Cho dù thế nào đây cũng là chuyện lớn, phải nhanh chóng truyền tin về tông môn trước tiên."
"Mẹ nó, ngươi còn mong chờ mấy cọng lông chim bồ câu truyền sao, chờ chim bồ câu bay về thì việc cũng đã xong rồi, trực tiếp dùng Truyền m Phù đi."
Đông Kiếm Các chuẩn bị có Tiềm Long xuất thể, thám tử của Tứ đại Tiềm Long không ngừng truyền tin về tông môn, thậm chí vì muốn để Tông môn nhận được tin tức đầu tiên, họ không tiếc sử dụng Truyền m Phù.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.