Tiếng hét tức giận vang vọng cả không trung, bên ngoài Tử Đấu Tràng, vẻ mặt Tề Nghiên tươi cười, trong miệng lẩm bẩm: "Tiểu sư đệ, sư tỷ tin tưởng ngươi, ngươi nhất định có thể sống sót." Tề Nghiên vừa nói rồi đi thẳng đến sòng bạc lớn nhất trong thành dùng Tiêu Trần đổi lấy năm trăm khối hạ phẩm linh thạch. Hoàn toàn không ngờ đến Tề Nghiên này lại có thể bán hắn ta, một tiếng gầm vang lên, Tiêu Trần bình tĩnh lại, việc đã đến nước này, đương nhiên muốn chạy cũng không được. Nhạc Sơn Phủ thế mà lại đứng sau Tử Đấu Tràng này, đã lấy tiền rồi, thì bọn họ tuyệt đối sẽ không thả hắn ra ngoài, cho dù hắn là đệ tử Đông Kiếm Các thì cũng không có ích gì. Dù sao vừa rồi người ta cũng không có uy hiếp gì hắn, là sư tỷ của hắn bán hắn mà... Nhìn thấy Tiêu Trần nhanh như vậy đã bình tĩnh lại được, người đàn ông có hơi sững sờ, thầm nghĩ rằng tuy tuổi của tiểu tử này không lớn, nhưng mà tính tình cũng không tệ, trong chốc lát đã thản nhiên tiếp thu toàn bộ, không tệ. m thầm tán thưởng Tiêu Trần, nhưng tán thưởng như vậy cũng không thay đổi được gì, tất cả vẫn phải theo như hiệp định. Trước đó Tề Nghiên đã ký tên vào hiệp định, lúc này người đàn ông cũng nói chi tiết cho Tiêu Trần về nội dung của hiệp định. "Đây là sư tỷ ngươi thay ngươi ký bên dưới hiệp định đấy, ngươi chỉ cần nhớ kỹ ba điều, thứ nhất thời hạn mua bán của ngươi tại Tử Đấu Tràng là nửa năm, trong vòng nửa năm này, ngươi phải đánh tất cả trận đấu được sắp xếp cho ngươi vô điều kiện." "Thứ hai, tần suất chiến đấu của ngươi là hai ngày một lần." "Thứ ba, bởi vì sư tỷ ngươi nói ngươi là thiên tài, cho nên ngươi được xét vào cấp bậc ở cấp độ S, nói cách khác mỗi một trận chiến đối thủ ngươi ít nhất cao hơn ngươi một cảnh giới, không tới hạn mức cao nhất." Đối với mỗi chiến sĩ, Tử Đấu Tràng đều xét cấp bậc cho bọn họ, có bốn cấp độ bắt đầu từ cấp độ C, theo thứ tự là C, B, A, S. Cấp độ C là yếu nhất, cũng có nghĩa chiến sĩ cấp độ C không được gặp người có tu vi cao hơn mình. Nhưng cấp độ B và cấp độ A, bọn họ có thể sẽ được gặp người có tu vi cao hơn mình. Nhưng không phải trận nào cũng gặp được, hơn nữa tu vi của đối thủ cao nhất cũng chỉ có thể cao hơn một tiểu cảnh giới. Về phần cấp độ S mạnh nhất, như vừa mới nói, mỗi một trận đấu đối thủ ít nhất cao hơn một cảnh giới, hơn nữa còn ở hạn mức cao nhất, nói cách khác, ngươi có thể gặp đối thủ có cảnh giới cao nhất, cũng có thể sẽ gặp đối thủ cao hơn ngươi hai cảnh giới, thậm chí là ba cảnh giới cũng không phải là không thể.
Cấp độ S? Nghe người đàn ông nói lời này, ngọn lửa giận dữ trong lòng Tiêu Trần lần nữa bùng phát, mụ đàn bà Tề Nghiên, không chỉ bán hắn, mà còn. . . Tại sao mụ đàn bà này lại để hắn trở thành chiến sĩ cấp độ S, hoàn toàn là vì có thể bán được nhiều linh thạch một chút, ma quỷ, quả thực là ma quỷ! Nhưng mà hắn là tiểu sư đệ, nàng ta có thể làm ra chuyện táng tận lương tâm như thế. Cách một ngày hắn lại đối mặt với một trận huyết chiến sinh tử, hơn nữa đối thủ thấp nhất so với hắn cũng cao hơn một cảnh giới. Trong lòng hắn hận không thể sống sờ sờ mà lột da mụ đàn bà Tề Nghiên này, nhưng điều này hiển nhiên là không thể, bây giờ trước hết hắn phải nghĩ cách sống thế nào để qua được nửa năm này. Chỗ ở mà Tiêu Trần được sắp xếp,là một gian thạch thất kín mịt, tuy đơn giản nhưng tất cả đồ đạc đều đầy đủ. Hơn nữa, nếu Tiêu Trần có yêu cầu gì, cũng có thể nói cho thủ vệ trông coi, chỉ cần không quá đáng, những thứ bình thường đều được đồng ý, đương nhiên ngoại trừ việc rời khỏi Tử Đấu Tràng. Ngồi bắt chéo chân trên đệm trong thạch thất, Tiêu Trần khóc không ra nước mắt, này là cái gọi là tu luyện sao? Cái này chính xác hơn là dồn hắn vào con đường chết, phải biết là chiến đấu ở Tử Đấu Tràng, thắng bại chỉ có sống và chết, không tồn tại cái gọi là điểm dừng, không phải ngươi chết thì là ta mất mạng. Một đêm không có gì đặc biệt, ngày hôm sau, Tiêu Trần tự nghênh đón mình đến với trận đấu sinh tử đầu tiên. Trong cung hình tròn cực kì lớn, ngay trung tâm là một tòa Tử Đấu Tràng cực đại, bốn phía đều là tường cao cứng rắn, cao tới mấy chục mét, phía trên tường cao là chỗ ngồi dày đặc dùng để phục vụ cho khách đến đây ngồi xem trận đấu. Trận đấu đầu tiên là Tiêu Trần và một gã võ giả đại thành Hoàng Cực Cảnh, cuộc chiến còn chưa bắt đầu mà trên khán phòng cũng đã ngồi kín người. Hơn nữa trận đấu này cũng đã mở đầu ván bài, Tiêu Trần đặt cược tỉ lệ là một bồi hai. Mọi người đặt cược, ở trung tâm Tử Đấu Tràng, một gã nam nhân khôi ngô có lẽ là người chủ trì đang ra sức bao phủ bầu không khí trong Tử Đấu Tràng này. Dưới sự dẫn dắt của người này, không khí dần dần tăng lên, cùng lúc đó, hai bên cuối cùng cũng đã ra sân rồi. "Sau đây, ta xin long trọng giới thiệu với mọi người hai vị cường giả trong trận đấu này, đầu tiên người đang trên sân chính là Hắc Tháp, người đã thắng ba trận liên tiếp, được gọi là Thiết thủ vô địch." m thanh giới thiệu hai vị cường giả trong trận trận đấu sinh tử này đã vang rộng ra khắp cả khan đài mọi người, sau lời nói của MC, một gã thân hình cao chừng hơn hai mét, toàn thân đều là cơ bắp vô cùng khỏe mạnh bước ra từ cửa đá bên trái. Người này tu vi Hoàng Cực Cảnh đại thành, làn da ngăm đen, trong mắt bất giác toát ra sát ý.
Sau khi Hắc Tháp vào sân, tiếng hoan hô vang lên, rồi sau đó, ánh mắt người chủ trì trận đấu nhìn ngược về phía bên phải cửa đá rồi nói. "Dưới đây sắp sửa bước lên tràng chính là chiến sĩ cấp độ S mới nhất vừa gia nhập vào Tử Đấu Tràng của chúng ta, đệ tử ngoại môn tinh anh của Đông Kiếm Các, Tiêu Trần..." Hoàn toàn không nể nang thân phận Tiêu Trần, nói ra danh tự Đông Kiếm Các, nghe nói là đệ tử Đông Kiếm Các, cảm xúc mọi người càng dâng trào, rất ít đệ tử môn phái tham gia vào trận đấu sinh tử này. Vì vậy mỗi khi có đệ tử môn phái tham gia, những vị khán giả ở đấy đều rất mong chờ, dù sao chiến lực của đệ từ môn phái vốn luôn mạnh hơn tán tu rất nhiều. Trong tiếng hoan hô kinh thiên, sắc mặt Tiêu Trần bình tĩnh từ trong cửa đá đi ra, vóc dáng cao một mét tám, thân hình có chút gầy gò ở trước mặt Hắc Tháp thấy rõ sự nhỏ bé của hắn. Nhìn Hắc Tháp trước mắt, Tiêu Trần biết rõ hắn sẽ là đối thủ đầu tiên của mình, không nói gì thêm, ngược lại Hắc Tháp khinh thường cười nói. "Tiểu tử chưa đủ lông đủ cánh cũng dám tới tham gia trận đấu sinh tử à? Ngươi tới đây là muốn tìm đến cái chết sao? Trùng hợp ta chưa bao giờ giết đệ tử môn phái, nhất là đệ tử đầu sỏ Đông Kiếm Các..." Hắc Tháp khiêu khích nói, nghe lời này, Tiêu Trần không trả lời, sau khi nhân viên công tác ở lối ra, nạp giới trong tay Tiêu Trần lóe lên, Thanh Vân kiếm xuất hiện trong tay. Cầm Huyền binh trong tay, hơi thở Tiêu Trần lúc này trở nên ác liệt, rồi hai người đánh đập tàn nhẫn, khán giả không ngừng la hét, không khí ở hiện trường đạt đến mức cao nhất. Trận đấu sắp bắt đầu, hôm qua trong gian phòng trang nhã ở tầng ba của Tử Đấu Tràng, Tề Nghiên đã ký hiệp định với người đàn ông kia,có một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt mỹ cười nói. "Ngươi nói tiểu tử này là bị Mẫu Dạ Xoa kia bán sao?" "Ừ, chính xác là Tề Nghiên tiểu thư..." "Mẫu Dạ Xoa này ra tay tốt thật, nhưng ta nghe nói, tiểu tử này chính là tiểu sư đệ của nàng ta, cũng là đệ tử mới thu nhận của tiền bối Thương Huyền..."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]