Tào Hoàn vừa vào nấp xong, thì thấy Tiêu Thất đã dắt tay một ngườikhách, cùng vào phòng khách ngồi chơi. Chàng nấp khe cửa nhòm ra, thìthấy người khách mới vào kia, mi dài mũi lớn, mồm rộng tai to, mặt đầynhư cái mâm bạc, mắt sắc như con dao cạu, mình cao tám thước, vai rộnghai gang, mình mặc quần áo lối võ, cười to tiếng lớn, nói năng rổn rảngra dáng nhân hậu thực thà, ngay khi ngồi xuống ghế, người ấy hỏi Tiêu Thất rằng:
- Bữa trước Thất Ca ngỏ ý muốn đi Tung Sơn một dạo, vậy dạo này đã có thể đi được hay chưa?
Tiêu Thất gật đầu đáp rằng:
- Chính tôi đã định đi từ ba bốn hôm nay rồi. Nhưng lại mới có một anh chàng bé con ở Giang Nam tên là Tào Hoàn, xin vào nhập môn, bởi thế nên lại chậm đến hôm nay vẫn chưa đi được.
Người kia cười rằng:
- Vậy Lưu Hướng đi đâu, mà lại thêm được một người cao đồ nữarồi. Tào Hoàn là người thế nào, đại ca cho gọi ra đây để tôi xem mặt.
Tiêu Thất đáp:
- Lưu Hướng tôi mới cho sang Sơn Đông để học tập về nghề thủycông ở Âu Dương sư huynh từ mấy hôm nọ rồi. Còn Tào Hoàn thì hắn mới đến đây, nhung tôi xem có lẽ hắn dụng tâm việc gì, chớ không phải thực chiđến đây học tập.
Tào Hoàn nấp trong, nghe tới câu đó, bất giác giật mình kinh sợ vô cùng. Kế đó lại thấy người khách cười nói lên rằng:
- Có phải thế thì càng hay lắm. Cho gọi hắn ra đây để tôi xem, xem thế nào?
Tiêu Thất vâng lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-chau-duyen/62213/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.