Trước đây vào khoảng mấy chục năm, ở đất Lật Dươngthuộc tỉnh Giang Tô, có một người tên là Trần Nhị Lang vốn là một tay du đãng hoang dâm, khắp vùng ai ai cũng khiếp. Một hôm, Nhị Lang đương đichơi lững thững ở phía ngoài thành, chợt đến một chỗ, thấy có một đámđông người đương đứng vây bọc với nhau. Nhị Lang len vào để xem, thìthấy giữa đám đông người, có một người ăn mặc ra dáng đạo sĩ, đương nằmrên rĩ ở trên mặt đất.
Hắn ta vào sát tận nơi, nhìn kỹ người đạo sĩ đó, thấy nét mặthơi hơi có vẻ hung ác, hai hàng lông mi rậm như hai cái chổi, hai mắtxếch lên đến gần thái dương, dưới cái mũi là một hàng ria cứng, sắc mặtvàng bủng vàng beo, như người ngã nước. Bên cạnh đạo nhân có để một cáitráp con và một cái bao da vàng, trong đựng thanh kiếm, mũi kiếm thò rasáng loáng như là ánh điện, nhác trông cũng biết là thanh bảo kiếm lạlùng. Nhị Lang thấy vậy, đoán chắc đạo nhân đó cũng là một bậc kỳ dị chi đây, nhưng không biết bị bệnh tật gì mà lại nằm rên giữa đường như vậy.
Chàng nghĩ tới đó, trong lòng bỗng thấy bổi hổi bồi hồi, bèn cố len lỏi đến bên cạnh đạo nhân, cúi xuống se sẽ hỏi rằng:
- Dám thưa đạo trưởng, có phải đạo trưởng bị yếu hay không?
Đạo nhân đương nhắm mắt rên rĩ, nghe tiếng hỏi thì mở mắt ra nhìn Trần Nhị Lang một cái, rồi đáp lại bằng một cái gật đầu.
Nhị Lang bèn quay ra bảo những người đứng xem rằng:
- Các ngài, có ai rỗi, xin làm phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-chau-duyen/62211/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.