Lúc Hoàng và Lâm đứng dậy chuẩn bị đi về, đột nhiên cả hai bị một người chặn lại ở cửa - cái người mà có thể khiến mắt Hoàng thấy ngứa ngứa.
Tên kia tách khỏi nhóm sinh viên đang vội vào nhà hàng gọi món, đứng trước mặt Lâm vội vã nói: "Lại gặp mày rồi, lần này không cho Facebook không được đâu đấy. Vừa nãy tao còn định xin qua người khác, nếu đã có duyên gặp lại thế này thì mày cho luôn đi."
Vừa rồi Bách cuống quá nên quên tiệt, đang nghĩ phải tìm cách khác thì gặp lại Lâm ở trước cửa nhà hàng nên câu từ trôi chảy hơn rất nhiều như sợ cơ hội biến mất.
Lâm đứng đực một lúc nhìn Bách, sau đó vươn tay nhận lấy chiếc điện thoại mà cậu ta đang đưa cho mình, tìm kiếm trang Facebook của mình và đưa lại cho cậu ta.
"Không có bạn chung luôn? Thảo nào không tìm thấy." Bách nhìn qua, nói.
"Từ cấp 2 nhóm bạn của tao với mày đã khác nhau rồi." Lâm cảm thấy dường như quan hệ với bạn bè cấp 2 thường rất dễ rơi rớt nếu không thường xuyên tương tác, mà từ cấp 3 do học lực tốt hơn hẳn các bạn trong lớp nên chung quy cũng không chung lớp được với đứa bạn cũ nào. Lúc đó cô cũng không muốn kết bạn với Bách hay bất kì thằng nào trong đám con trai mà cậu ta chơi chung.
"Vậy... có gì về tao nhắn. Tao... thôi để về rồi nói." Bách ngập ngừng, liếc nhìn Hoàng thật nhanh, sau đó phải quay vào trong nhà hàng khi thấy đám bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-ban-trai-kho-khan-qua/3595799/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.