Sau đó chứng minh, đúng là Hoàng tiện tay mua cho Lâm một cốc trà sữa thật.
Tên này bị nghiện đồ ngọt, trong nhà cất giữ rất nhiều bánh kẹo ăn thay cơm, trà sữa uống thay nước, sáng ngủ nướng, tới đêm thiếu chất quá thì đặt đồ ăn đêm, đây là kết luận Lâm rút ra khi nhìn vào túi rác của nhà mình. May mắn thay dù tên này quăng đồ đạc bừa bãi nhưng với vỏ đồ ăn thì vẫn rất ý thức để giữ gìn vệ sinh.
Một lần Hoàng đi ngang qua lúc Lâm đang nấu cơm, cô lịch sự mời cậu ta ăn cùng thì Hoàng nói: "Dạo này hơi bận, ăn xong không có thời gian rửa bát phụ ông đâu."
Thì ra không ăn cơm cùng vì sợ phải rửa bát. Lâm nghe vậy lập tức hiểu luôn không cần giải thích thêm.
Cuộc sống của cả hai cứ âm dương cách biệt như vậy cho đến ngày Lâm phải đi học quân sự, cụ thể là đầu tháng Tám.
Sáng sớm Lâm mang theo chiếc ba lô đựng đồ đạc cần thiết và một hộp lạc rang tự làm, bắt xe ôm tới tập trung tại sân trường để cùng các bạn cùng lớp đại học di chuyển tới khu nghỉ dưỡng Malibu.
Không nghe lầm đâu, là Malibu, nhưng không phải là Malibu ở Los Angeles California mà là Malibu ở Mai Lĩnh, Chương Mỹ, Hà Tây.
Đây là cái tên Lâm thường vẫn nghe bạn bè và các anh chị khoá trên đề cập khi nhắc tới địa điểm học quân sự thay vì cái tên dài ngoằng "Trung tâm Giáo dục Quốc phòng và An ninh trường Đại học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-ban-trai-kho-khan-qua/3595765/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.