Theo một đường kiếm trên ngói vỡ đã tìm được cuối ngã tư đường, liền gặp một tòa miếu trơ trọi đứng. Lưng tựa tường thành, ngoài tường thành thanh âm sóng biển vừa khóc vừa kể lể, nghe qua cũng giống như trong miếu truyền đến.
Dưới mái hiên dày đặc mạng nhện, nước sơn phai màu thoạt nhìn giống như lão nhân thất tuần (7ot) duy trì làn da nhăn nheo, trên cửa mang theo một ổ khóa nặng nề.
Mộc Thanh Lưu lấy tay đi dò xét, trên khóa rõ ràng còn mang theo một Trọng Cấm chú. Chú này cũng không biết là người phương nào hạ, đặt ở tình huống bình thường, Mộc Thanh Lưu như thế nào cũng không vào được cửa này.
Nhưng trước mắt hiện tại…… Trên cửa bị người mở một cái động.
Mộc Thanh Lưu không chút do dự bước vào cửa, nhìn quanh mọi thứ thì thấy mặt đất hãm xuống thật sâu, lộ ra một đoạn bậc thanh xoay quanh xuống phía dưới lòng đất. Cúi người thăm dò, vách tường ẩm ướt hiện ra hủ khí, mọi nơi đen tối đến không thể thành hình dạng, đi vài thước hơn rốt cuộc cũng không gặp được bất luận thứ gì.
Thế gian sâu nhất là đêm tối, có thể so với lúc này càng ám hơn không?
Tầng ngầm đen như vậy xuất hiện một mảnh vải trắng như sương tuyết, vậy hắn có phải là mắt thấy được tinh tường? Nếu như là vậy trên vải nhìn thấy vết máu, vậy có phải hay không cũng thấy được tinh tường?
Một mảnh vải như vậy, xác thực mà nói là vật liệu may mặc, đang lẳng lặng nằm ở trên mặt thang tràn đầy rêu xanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-anh-trong-lau/1598672/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.